Điện thoại của Liễu Y Y chợt reo lên, cô xem số gọi đến rồi nghe máy, “Mẹ”.
Chưa nói được mấy câu, Liễu Y Y đã gật đầu, “Vâng, tối nay con về nhà ăn cơm ạ!”
Đợi cô cúp máy, Tôn Hàn mới tò mò hỏi, “Tối nay nhà em có việc gì à?”
“Ừ, cậu ba của tôi ghé thăm!”
Nhìn Đồng Đồng đang ngồi đối diện, Liễu Y Y dịu dàng nói, “Đồng Đồng à, tối nay dì Y Y bận nên hôm nay không ở cùng con lâu được!”
“Dạ… Vâng ạ”.
Đồng Đồng không vui lắm, nhưng biết dì Y Y có việc bận nên không nói gì nữa.
Đúng lúc này, Tôn Hàn bèn cất lời, “Hay anh và Đồng Đồng đến nhà em dùng cơm nhé, đúng lúc anh cũng muốn xem bệnh tình của dì thế nào!”
“Anh muốn chọc mẹ tôi tức chết à?”, Liễu Y Y bắn ngay một ánh mắt bực dọc về phía anh.
Đưa người đàn ông đã xâm hại cô đến nhà, việc này chắc chắn sẽ làm Tiết Lan tức chết.
Tất nhiên Tôn Hàn biết Liễu Y Y đang lo lắng điều gì, bèn cười bảo, “Tôi lấy bừa một cái tên khác là được rồi mà”.
Đây cũng là một cách hay!
Thật ra Liễu Y Y muốn nhờ Tôn Hàn đến khám cho mẹ cô từ lâu rồi, nhưng phần vì không muốn chủ động nhờ vả Tôn Hàn, phần vì sợ mẹ biết Tôn Hàn là ai thì sẽ nổi giận.
Dùng một cái tên khác là ổn thoả cả rồi.
Liễu Y Y có phẩn dao động, song lại nhìn sang
Đồng Đồng rôi lo lắng nói, Liệu Đồng Đồng có là
miệng nói ra không?”
Tôn Hàn hỏi Đồng Đồng, “Đồng Đồng à. bố tên là
gì nào?”
“Tôn Hàn ạ!”, Đồng Đồng đáp ngay.
Tuy cô bé còn nhò, nhưng làm sao lại không biết
tên bố mình kia chức.
“Vậy con có muốn đến nhà dì Y Y không?”
“Muốn ạ!”
“Nếu con muốn đến nhà dì Y Y thì không được nói tên bố cho người khác biết, có biết chưa?”
“Tại sao ạ?”, Đồng Đồng thắc mắc.
Giải thích một hồi, rốt cuộc Đồng Đồng cũng hiểu được một chút, hứa rằng khi đến nhà dì Y Y chỉ gọi anh là bố thôi.
Nói chung là không được nói ra tên của bố!
Nếu phía Đồng Đồng đã không còn vấn đề gì, vậy Liễu Y Y cũng không có vấn đề gì khác nữa.
Ăn trưa xong, Tôn Hàn đi mua quà, dù Liễu Y Y có nói thế nào thì anh vẫn phải đi mua chút đồ.
Quà cáp không những đắt tiền mà còn mua rất nhiều.
Một mình Tôn Hàn không xách hết, cả anh và Liễu Y Y mỗi người cầm sáu, bảy túi mới được.
‘Đi gặp mẹ vợ còn chẳng cần chu đáo đến vậy!’
Tuy Liễu Y Y không nói ra nhưng trong lòng lại cảm thấy có một chút vui vẻ, nom rất vừa ý.
Năm giờ chiều.
Ba người họ đã đến trước nơi thuê nhà của Liễu Y Y.
Đây là khu nhà lâu đời, mọi thứ xung quanh đều cũ kĩ và tối tăm.