Con số này khiến Lâm Hữu và Lâm Mỹ Quyên sáng bừng đôi mắt, ánh mât họ trờ nên nóng rực.
Nhưng khỉ bình tĩnh lại thì tâm trạng họ lại xuống dốc.
Tống Tôn Hàn vào tù thì có thế ông hai Thấm sẽ tin họ.
Nhưng vấn đề là, đang yên đang lành làm sao tống Tôn Hàn vào tù được?
Đường Minh Phong đã nói vậy thì chắc chằn có biện pháp. Anh ta tỏ vẻ cao thâm trầm mặc một lúc: “Cách thì có đấy, chuyện này cần Lâm Hạo mới được!”
Lâm Hạo chính là em trai của Lảm Mỹ Quyên, năm đó Tôn Hàn đã gánh tội thay Lâm Hạo.
Hai người hỏi với vẻ tò mò: “Cách gì cơ?”
“Thế này nhé…’
Nghe xong cách của Đường Minh Phong, hai bố con nở nụ cười xấu xa. Nếu làm thế này thì chắc chắn Tôn Hàn sẽ lại phải ngồi tù!
“Tôn Hàn, là do anh không biết điều, đừng trách tôi vô tình!”, vẻ mặt Lâm Mỹ Quyên vô cùng hung ác.
Ngày hôm sau, ngày kia chính là sinh nhật của Đồng Đồng.
Sau khi đưa Đồng Đồng đến nhà trẻ, Từ Khang Niên lái xe đưa Tôn Hàn đến một chợ bán đồ ăn đã xưa cũ ớ phía tây thành phố.
Vừa mới xuống xe, một thứ mùi gay mũi xộc ra.
Một nhân vật tầm cỡ sống trong nhung lụa như Từ Khang Niên hiền nhiên là không thích ứng được. Nhưng đi với cậu chủ, dù có không thích ứng được thì cũng phải chịu.
“Cậu chủ, cô Liễu Y Y mà cậu muốn tìm đang…bán cá ớ đây, ở cái sạp đó”.
Từ Khang Niên giơ tay ra chỉ khu vực bán cá, trong đó có một cô gái trẻ mặc tạp dề chống nước đang thành thạo mặc cả với người mua.
Rõ ràng có khuôn mặt xinh đẹp vô cùng, thân phận thiên kim tiểu thư, lúc này lại thảm hại tới nỗi phải đi bán cá ngoài chợ.
Dù rằng nguyên nhân của việc này không phải do anh, nhưng khi nhìn thấy mấy năm nay Liều Y Y sống như thế này, anh cũng vô cùng áy náy và đau lòng.
Theo như tư liệu mà Từ Khang Niên tra được, bố Liều Y Y đã qua đời từ lâu.
Nhưng Liễu Y Y mạnh mẽ, nỏ lực từ nhỏ, cô có thiên phú tuyệt vời về phương diện thiết kế thời trang, chỉ học một năm đại học đã đạt vô số giải thướng, tiền đồ rộng mờ.
Nhưng lúc cỏ học năm hai, việc cưỡng hiếp khiến cuộc sống của cỏ thay đổi long trời lở đất.
Nhà họ Liễu lấy lý do cô làm hủy hoại danh tiếng gia đình, đuổi hai mẹ con cô ra ngoài, không cho bất kỳ món tiền nào.
Mẹ Liễu Y Y còn mắc bệnh suy tim rất nghiêm trọng, trước đó ít ra nhà họ Liều còn cho họ ít tiền, không đến mức túng quẫn.
Nhưng sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, bị chặt đứt nguồn chu cấp, Liễu Y Y chỉ có thế bỏ học.
Nhưng không có bằng đại học thì rất khó tìm
việc.
Nhà họ Liều đã rào trước với các bên không được tuyển Liều Y Y. ở thành phố Giang Châu, Liều Y Y không tìm được bất cứ công việc văn phòng nào.
Vì bệnh của mẹ mỗi tháng đều cần chi tiền thuổc men đắt đỏ, sau khi Liều Y Y tìm đủ mọi cách, cô tìm được công việc bán cá có thế coi là có thu nhập khả quan.
“Một cô gái mới 24 tuổi, quả thực quá khó khăn cho cô ấy!”, Từ Khang Niên cảm thán, rồi lập tức ỉm miệng.
Người khiến cô Liễu Y Y thảm hại như thế này chính là cậu chủ.
Tôn Hàn lấy thuốc trong túi ra rồi châm lửa, cũng không giải thích lý do chuyện năm đó, nói: “Giúp tôi tìm công ty thời trang có quy mô lớn một chút, tôi sẽ làm tổng giám đốc, sau đó tuyển cô Liễu Y Y vào với mức lương cao”.
Từ Khang Niên hiểu rằng cậu chủ muốn bù đắp cho cô Liều, liền nói: “Tôi nhất định sẽ lo liệu ốn thỏa!”
Từ Khang Niên đột nhiên nhớ tới điều gì đó, liền vội vàng nói: “Cậu chủ, gần đây bệnh tình mẹ cỏ Liều trờ nẽn nặng hơn, đã ở bệnh viện hai tháng rồi, cô ấy đã phải vay một món tiền lãi cao!”
“Bao nhiêu?”