Tim Đường Minh Phong đập bình bịch.
Là…ông Long sao?
Ánh mắt anh ta nhìn Đường Quân Ngạo liền tràn ngập sùng bái.
Ngay cả người này mà chú ba cũng có thể mời tới được.
Đường Quân Ngạo quả nhiên không hổ danh là ông ba nhà họ Đường!
Vốn Đường Minh Phong còn lo lắng ngày mai Tôn Hàn liệu có đến phá đám không, nhưng bây giờ anh ta lại thấy mong chờ ngày mai.
Ông Long chính là người có thể đè bẹp tất cả thế lực của thành phố Giang Châu.
Tôn Hàn mà dám tới gây chuyện thì chỉ có đi tìm chết thôi!
….
Ngày hôm sau.
Tôn Hàn đón Liễu Y Y đến công ty như thường lệ, cứ như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi đi vào văn phòng của mình, anh mở máy tính lên, nhìn vào mục tin tức nổi bật mới nhất ngày hôm nay của thành phố Giang Châu.
“Công ty truyền thông Lâm Văn xin đưa tin, doanh nghiệp nhà họ Đường ở Ma Đô đã tiến quân vào thành phố Giang Châu, sẽ rót vốn vào công ty kiến trúc Phong Quyên, công ty được đổi tên thành công ty bất động sản Phong Quyên. Điều này liệu có làm thay đổi cục diện hai thế lực độc chiếm thành phố Giang Châu hay không, buổi họp báo sắp được bắt đầu, chúng ta hãy đón xem!”
“Kể từ hôm nay, Đường Minh Phong của công ty kiến trúc Phong Quyên sẽ trở thành một truyền kỳ mới của thành phố Giang Châu chúng ta…”
“Vốn đầu tư hai tỷ tệ chỉ là món khai vị, đâu ai biết tại sao Đường Minh Phong lại được nhà họ Đường ưu ái đến vậy?”
Vào trang mạng của thành phố Giang Châu, cả giao diện đều ngập tràn những tin tức về buổi họp báo ngày hôm nay. Chảng mấy chốc, Đường Minh Phong đã trở thành nhân vật nổi tiếng được người dân thành phố Giang Châu thi nhau bàn tán.
Tôn Hàn nhếch môi cười, không vội qua đó.
Kịch hay thì phải từ từ mới có.
Reng reng reng!
Điện thoại để trên bàn làm việc reo lên.
Tôn Hàn nhìn màn hình điện thoại bằng ánh mắt tràn ngập hứng thú, anh giơ tay nhàn nhã cầm lấy điện thoại: “Alo?”
“Cậu chủ, là tôi đây!”
Trong điện thoại vang lên giọng nói của Từ Khang Niên.
“Người ta đã dựng sân khấu lên rồi, để người ta diễn một hồi đã rồi tôi sẽ tới”.
Tôn Hàn nghĩ rằng ông ta gọi đến vì chuyện buổi họp báo nên anh nói vậy.
“Cậu chủ, tôi nhận được tin tức, có một người đã đến thành phố Giang Châu!”, lúc này giọng điệu Từ Khang Niên lại vô cùng nặng nề.
Đôi mắt Tôn Hàn liền híp lại, người có thể khiến Từ Khang Niên nghiêm túc như vậy chắc chắn không phải người bình thường.
“Ai vậy?”
“Tam Vương phía Tây Nam, ông Long!”
Ánh mắt Tôn Hàn liền trở nên sâu thẳm, anh híp mắt lại: “Tô Vấn Long sao?”
“Chính là ông ta. Tuy không biết ông Long vì sao lại đến đây, nhưng chắc chắn không phải chuyện nhỏ. Tôi sợ rằng có liên quan đến việc Đường Minh Phong tiếp nhận vốn đầu tư của nhà họ Đường”.
“Cậu chủ, thân phận tôi thấp nên không đủ tư cách nói chuyện với ông Long. Hay là cậu hỏi thử xem?”
Một nhân vật tầm cỡ như ông Long đến thành phố Giang Châu khiến Từ Khang Niên cũng phải thận trọng.
Ông Long là người chỉ cần giậm chân thôi cũng khiến cả khu vực Tây Nam phải rung chuyển.
Tôn Hàn cũng kinh ngạc, đang yên đang lành Tô Vấn Long đến thành phố Giang Châu làm gì?
Nhưng chẳng mấy chốc sắc mặt anh đã bình thường: “Ông ta đến thì cứ đến thôi, không cần quan tâm”.
Tại bộ phận tiêu thụ.