"Tô Minh Nguyệt thì sao?"
"Phải làm sao với cô ấy?"
Đột nhiên Liễu Y Y hỏi.
Tôn Hàn sững sờ: "Việc này...em cũng biết?"
Liễu Y Y cười đáp: "Có chuyện gì em không biết đâu, có điều trước khi xác lập quan hệ với anh thì em không có quyền can thiệp việc anh qua lại với bất cứ cô gái nào khác".
"Nhưng anh cũng nên giải thích một chút về Tô Minh Nguyệt chứ?"
"Tôn Hàn, đàn ông và phụ nữ khác nhau. Giữa hai ta không có bất cứ quan hệ gì, em có thể bao dung việc anh qua lại với người phụ nữ khác".
"Vậy mà anh lại không chịu được việc em thân thiết với người đàn ông khác dù chỉ một chút!"
Nghe xong, Tôn Hàn chỉ đành chột dạ gãi mũi.
"Chuyện của Tô Minh Nguyệt không có gì phức tạp cả, anh và cô ấy không có tình cảm gì với nhau".
"Hiện giờ anh không còn là cậu chủ Thiên Cửu Môn. Đợi khi giải quyết xong việc ở Thượng Kinh cũng sẽ không làm cậu Năm nhà họ Tôn nữa".
"Đến lúc đó anh không có gì, thành một kẻ nghèo hèn thì cho dù anh có muốn giữ quan hệ với Tô Minh Nguyệt thì cô ấy cũng không thèm".
"Tô Minh Nguyệt trước giờ chưa từng che giấu thói ham hư vinh của mình!"
Liễu Y Y gật đầu, là đồng nghiệp với Tô Minh Nguyệt lâu như vậy, cô cũng biết Tô Minh Nguyệt có tiêu chuẩn rất cao.
Tôn Hàn nói đều là sự thật, Tô Minh Nguyệt có thể làm người tình bí mật cho một người đàn ông có quyền lực.
Nhưng nếu người đó không có quyền lực thì Tô Minh Nguyệt còn chẳng thèm liếc mắt nhìn.
Sau khi giải quyết xong Tô Minh Nguyệt nữa thì giữa Tôn Hàn và Liễu Y Y sẽ không còn chướng ngại vật nào.
Có điều, chỉ một giây sau nét mặt Liễu Y Y lại trở nên khó coi.
Tôn Hàn nói: "Anh còn có quan hệ hơn mức bình thường một chút với một người nữa. Cô ấy trước đây là hoa khôi trường anh".
"Ừm, chính là cô gái giúp anh quyến rũ Lâm Thiên Lãng, là cô gái trong đoạn video..."
"Yên tâm, cô ấy sẽ không can thiệp vào cuộc sống của chúng ta!"
"Tôn Hàn!"
Lập tức, Liễu Y Y giận dữ gầm lên.
Tôn Hàn cũng đau đầu không kém, nhưng đã đến nước này thì chỉ có thể tiếp tục nói: "Y Y, anh đảm bảo, anh chỉ có duy nhất một người! Anh đảm bảo với em!"
Đúng lúc này, một giọng nói không mấy dễ nghe vang lên:
"Cậu chủ Tôn, tình chàng ý thiếp mặn nồng quá nhỉ! Để tôi tự giới thiệu một chút, tôi là Ninh Sinh. Có lẽ cậu không biết tôi, nhưng tôi lại quen bố cậu".
Trong bóng tối thấp thoáng xuất hiện một bóng đen.