Bóng lưng của Ninh Sinh đi xa dần, chỉ có giọng nói vọng lại.
Tô Vân chậm rãi châm một điếu thuốc.
…
Màn đêm ở Giang Châu.
Lúc này, Tôn Hàn đã dẫn Liễu Y Y cùng Tiết Lan và Đồng Đồng đi ăn hamburger về.
Đồng Đồng phải làm bài tập nên Tiết Lan bắt xe cho hai bà cháu về trước.
Còn Tôn Hàn và Liễu Y Y sóng vai đi bộ trên phố.
“Có phải em đang trách anh không tuân thủ giao hẹn một năm không?”
Tôn Hàn không biết nguy hiểm đang tới gần nên vẫn tìm chủ đề nói chuyện với Liễu Y Y.
Tối nay, Liễu Y Y có thái độ rất lạnh lùng với anh, khiến anh có một cảm giác xa lạ chưa từng có.
“Đồng Đồng cũng là con gái của anh, anh muốn về thăm con bé lúc nào là quyền của anh, em không cản được. Cho nên anh muốn về lúc nào thì về”.
Liễu Y Y bình thản lên tiếng với thái độ vẫn rất lạnh lùng, như thể không muốn gặp Tôn Hàn.
Còn nguyên nhân…
Tôn Hàn trầm mặc rồi hỏi: “Em có bạn trai rồi à?”
“…”
Liễu Y Y ngẩn ra, sau đó nhìn Tôn Hàn với vẻ khó hiểu: “Ai bảo với anh thế?”
Trông thấy phản ứng này của Liễu Y Y, Tôn Hàn vô thức cảm thấy hình như không phải vậy.
Vì nếu đúng là Liễu Y Y có bạn trai thì ít nhiều cô sẽ chột dạ.
Nhưng anh vẫn nói: “Lục Hạo bảo với anh từng thấy một người đàn ông ở nhà em”.
Nghe vậy, Liễu Y Y đã hiểu ra.
“Đúng, em có bạn trai rồi, nhưng chuyện này thì liên quan gì đến anh?”
Liễu Y Y nhìn Tôn Hàn rồi cười hỏi.
Tôn Hàn nghẹn họng.
Theo lý mà nói thì đúng là không liên quan đến anh thật.