“Mày không cần biết, dù mày không say thì sao nào? Bọn tao có những ba người, vẫn thừa sức xử lý mày, lên!”
Tài xế taxi không nghĩ nhiều nữa mà vung tay lên, ra hiệu cho hai tên kia ra tay.
Bọn họ đông người hơn, dù Tôn Hàn có tỉnh táo thì cũng vẫn bị xử lý thôi.
Đúng lúc này, chợt có tiếng bước chân dồn dập vang lên, có ai đó nhảy lên nóc xe rồi đạp thật mạnh xuống…
Cả ba người kia đều biến sắc mặt.
Nếu họ nhìn không nhầm thì người đó đã nhảy một phát lên nóc xe với khoảng cách năm, sáu mét.
Người bình thường có thể làm vậy được không?
“Trần Cửu, tiếp đãi ba vị đây cẩn thận rồi hãy báo cảnh sát!”
Tôn Hàn lạnh tanh nói với vẻ hung dữ.
Vài phút sau.
Khi hai bố con Tôn Đạo Viễn còn đang ung dung uống trà với tâm trạng hứng khởi, như thế đang chờ người tài xế truyền tin về.
Chuyện dự án đảo Lâm An đã khiến hai bố con họ mất trắng hai tỷ.
Từ đó, họ hận Tôn Hàn muốn chết, nếu không dạy cho anh một bài học thì sao mà nguôi giận nổi.
Dẫu sao Tôn Hàn cũng là ngũ công tử của nhà họ Tôn nên họ không dám làm gì quá với anh, nhưng dạy cho anh một bài học nhớ đời thì thừa sức.
Coi như nhắc nhở anh về sau hãy biết điều hơn.
Reng reng!
Đúng lúc này, điện thoại của Tôn Đạo Viễn đã đổ chuông.
Ông ta mừng rỡ, cuộc gọi đến chính là từ số máy của tài xế mà ông ta đã thuê.
Tôn Đạo Viễn nghe máy ngay: “Alo?”
“Bác hai, chào bác!”
Nhưng giọng nói trào phúng vang lên ở đầu dây bên kia lại của người mà ông ta không muốn nghe thấy nhất.
Tôn Hàn.
Hơn nữa, giọng của anh vẫn rất bình thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!