Mà ngư ông ở đây chính là chính quyền.
Đậu Minh Hà không nói gì.
Tôn Thiên Kỳ lại nói tiếp: “Tôn Hàn, tôi không tin một mình cậu có thể khiến bất động sản Thánh Thạch của chủ tịch Đậu thất bại trong vụ tranh thầu này! Nếu cậu mà làm được thì tôi gọi cậu bằng ông luôn!”
Tôn Thiên Kỳ đã biết rõ thân phận của Tôn Hàn, dù anh là ngũ công tử của nhà họ Tôn, nhưng chỉ có ông nội họ công nhận thôi.
Chỉ có Tôn Phát Tài mới coi Tôn Hàn như báu vật, chứ anh chỉ là người ngoài với người nhà họ Tôn thôi.
“Anh họ đừng nói thế, chúng ta ngang hàng với nhau đấy”.
Tôn Hàn thờ ơ lên tiếng rồi nhìn sang Đậu Minh Hà và nói một cách nghiêm túc: “Ý của chủ tịch Đậu sao?”
Đậu Minh Hà ngẫm nghĩ một lát rồi đáp: “Cậu Tôn, giá mà cậu đưa ra thật sự ức hiếp người khác quá!”
Muốn Thánh Thạch rút lui mà chỉ bỏ ra có hai tỷ, chưa bàn đến vấn đề tiền bạc, người ngoài mà biết được chuyện này thì khéo còn tưởng Đậu Minh Hà ông ta chưa từng nhìn thấy tiền mất.
Tôn Phát Tài do dự định lên tiếng, vì ông ta phát hiện Đậu Minh Hà đang do dự rồi, chỉ cần đồng ý nâng giá lên thành năm tỷ thì chắc sẽ thành công thôi.
Nhưng Tôn Hàn chưa nói gì nên ông ta đành ngậm miệng.
“Tôi biết mình làm vậy là bắt bí người khác. Nhưng tôi đã nói rồi, lần này tôi kiên quyết mời chú Tôn nhận dự án là vì nhà họ Diệp. Nếu chi tiêu mạnh tay quá thì lấy tiền đâu ra để bù vào khoản nợ của nhà họ bây giờ?”
“Dù sao nhà họ Đậu và nhà họ Diệp cũng là hai trong bốn gia tộc lớn ở Ma Đô, lẽ ra chủ tịch Đậu phải nể mặt một chút mới phải”.
Ngoại giao trước, quân sự sau!
Tôn Hàn dùng cách mềm mỏng trước, nếu không được thì mới mạnh bạo sau.
“Vớ vẩn! Mười tỷ là mười tỷ, không cò kè gì nữa hết”.
Lửa bốc lên đầu, Tôn Thiên Kỳ không màng gì nữa, anh ta chỉ biết Tôn Hàn không tôn trọng bố con mình, vậy thì anh ta cũng không thèm nể mặt nữa.
“Vậy có cần gọi cho ông nội để ông phân định đúng sai không?’
Song, câu nói của Tôn Hàn đã khiến Tôn Thiên Kỳ á khẩu.
Tôn Hàn giúp nhà họ Diệp, bởi vì Liễu Phương Phương là cháu gái đằng ngoại của Diệp Hà Sơn.
Còn hai bố con Tôn Đạo Viễn giúp Đậu Minh Hà là có âm mưu gì đó.
Nếu để ông nội họ phán xử thì chắc bố con họ sẽ bị mắng té tát mất.
“Mười tỷ thật sự khó lắm sao?”