Tôn Hàn đã nói như vậy thì Tôn Phát Tài còn theo làm gì.
Bất động sản Long Phong của Tôn Phát Tài không theo thì những công ty khác càng không đủ sức để theo. Nói trắng ra, dự án lớn như đảo Lâm An, bọn họ không thể nào nuốt nổi. Mặc dù được mời tới dự thầu nhưng cũng chỉ là có mặt lấy lệ mà thôi.
Nếu như theo thì chính quyền thành phố phía Ninh Quảng Sênh cũng sẽ gây rắc rối cho họ.
Trọng tài phiên đấu thầu yên lặng vài giây, sau đó cũng nhận định rằng cuộc đấu giá này, Đậu Minh Hà đã chiến thắng các đối thủ khác.
Nói cách khác, tám mươi ba tỷ chính là cái giá cuối cùng cho dự án này.
Đấu thầu mấy công trình nhà nước luôn như vậy, không có gì kỳ lạ.
Lần này công ty này nhường, lần sau tới lượt công ty đối phương nhường dự án, tránh cảnh tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.
“Tám mươi ba tỷ lần thứ nhất!”
“Tám mươi ba tỷ lần thứ hai!”
Đậu Minh Hà và Tôn Đạo Viễn đều sững sờ nhìn sang, nhưng Tôn Hàn không hề có ý định giơ biển ra giá!
Lẽ nào Tôn Hàn và Tôn Phát Tài đã nghĩ thông, giờ muốn vuốt mặt nhà họ Đậu.
Nhưng bất luận là trường hợp nào, chỉ cần nhà họ Đậu thuận lợi giành được dự án đảo Lâm An, hái tiền từ đó thì đã là chuyện tốt trong số những chuyện tốt rồi.
Còn nguyên nhân thì có quan trọng không?
Cũng chính vào giây phút mà Đậu Minh Hà và Tôn Đạo Viễn cho rằng ván đã đóng thuyền thì Tôn Phát Tài không giơ bảng ra giá nhưng lại có người khác giơ bảng ra giá.
Hơn nữa, khi người đó vừa lên tiếng thì Đậu Minh Hà mặt mày lập tức biến sắc.
“Bất động sản Đường Thị ra giá sáu mươi tỷ!”
Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía Đường Triêu Bính.
Đây…má nó chơi ác quá.
Một phát hạ giá xuống tận hai mươi ba tỷ!
Đây đâu có phải hai mươi ba tệ, mà là hai mươi ba tỷ. Nói cách khác, thì giờ dù bên nào đấu thầu thắng, lợi nhuận cũng đã thất thoát hai mươi ba tỷ tệ!
Trời ơi!
Hai mươi ba tỷ là bao nhiêu tiền cơ chứ!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!