“Nhà họ Diệp còn lại gì hay không anh không quan tâm, anh chỉ lo cho em thôi, Diệp Vân Nghĩa!”
Đối mặt với người em trai vẫn u mê của mình, Diệp Tiên Duyệt chợt gào lên thất thanh.
Diệp Tiên Duyệt lau nước mắt, trông vô cùng đau khổ.
Anh ta chưa bao giờ nghĩ em trai lại hận mình đến vậy.
Chuyện đã đến nước này, mà Diệp Vân Nghĩa vẫn không thể nói chuyện hoà thuận được với anh ta.
Rốt cuộc điều gì đã khiến hai anh em họ thành ra như vậy?
Hồi nhỏ, Diệp Tiên Duyệt nhớ mình đánh nhau thua ở trường, chính Diệp Vân Nghĩa đã ra tay giúp anh.
Dù kết quả là cả hai đều bị no đòn.
Nhưng tình cảm của hai anh em rất gắn bó, chưa một lần xích mích.
Song khi cả hai lớn dần lên, Vân Nghĩa bắt đầu dần xa cách và căm ghét anh ta.
Tại sao chứ?
“Anh lo cho tôi?”
Diệp Vân Nghĩa ngỡ ngàng, bắt đầu thần người ra rồi nghiêm túc nhìn Diệp Tiên Duyệt.
Hình như Diệp Tiên Duyệt lo lắng cho anh ta thật.
Bởi họ là anh em ruột của nhau.
Đã thế còn là anh em song sinh.
“Anh, em…”
Lúc này, dường như Diệp Vân Nghĩa đã tỉnh ngộ rồi.
“Quay đầu đi, Vân Nghĩa, chỉ cần em đi tự thú, chắn chắn sẽ không bị xử tử hình đâu. Chỉ cần em còn sống thì kiểu gì cũng có ngày anh em ta trùng phùng. Đến lúc ấy, anh sẽ cho em hết tất cả những gì anh đang có!”
“Vân Nghĩa, em là em ruột của anh, dù thế nào thì anh cũng không tranh giành với em đâu”.
Diệp Tiên Duyệt rơi nước mắt nói.
Bất cứ ai nghe thấy câu nói này cũng phải động lòng.
Chỉ có Diệp Tiên Duyệt thấy mình nói lời này ra quá muộn.
Nếu anh ta để Diệp Vân Nghĩa biết điều này sớm hơn, có lẽ mọi chuyện đã khác rồi.
“Tại sao cậu không giúp tôi một tay, cho tôi ra nước ngoài?”
Diệp Vân Nghĩa nhìn Tôn Hàn rồi hỏi với vẻ khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!