“Đây là việc ngoài ý muốn, tôi không trách cô”.
Tôn Hàn an ủi.
Chính Liễu Phương Phương cũng không ngờ ngoài mặt ông nội cô ta đồng ý giúp đưa Diệp Vân Nghĩa ra nước ngoài, nhưng lại ngấm ngầm cho người đến bắt anh ta.
Diệp Vân Nghĩa đã phát hiện ra điểm kỳ lạ nên đã bắt Liễu Phương Phương để khống chế.
Liễu Phương Phương rất thông minh, nhưng chưa từng trải qua chuyện tương tự nên không biết phải làm sao.
“Tôi thật sự không ngờ anh ấy lại thành ra thế này”.
Liễu Phương Phương nhìn Diệp Vân Nghĩa đang ngủ rồi nói với vẻ không dám tin.
Hầu như năm nào, cô ta cũng đến Ma Đô vài ba lần, dù Diệp Vân Nghĩa có tính cách gàn dở, nhưng luôn đổi xử khá tốt với cô ta.
Đó cũng chính là một trong những lý do Liễu Phương Phương không muốn Diệp Vân Nghĩa bị ép vào con đường cùng.
Song, sự việc đã phát triển tới mức độ không tưởng rồi.
Tôn Hàn mím môi không nói gì, Diệp Vân Nghĩa buộc phải nhận trách nhiệm trong vụ án giấu xác.
Nhưng với một người đang trốn chạy như anh ta mà nói thì có bất kỳ cơ hội nào cũng phải bám víu lấy.
Cho nên anh ta bắt Liễu Phương Phương để uy hiếp Tôn Hàn đưa mình xuất cảnh cũng là chuyện dễ hiểu.
Cũng giống như một người sắp chết đuối, họ chỉ nghĩ cho mình, chứ không đoái hoài đến ai nữa.
Đúng ra, Diệp Vân Nghĩa có thể sống sung sướng cả đời vì là con nhà giàu, nhưng tự anh ta đã đẩy mình vào bước đường cùng nên cũng có thể coi là gieo gió gặt bão.
Nhưng khi thấy dáng vẻ thảm thương của anh ta lúc này, Tôn Hàn lại thấy thương cảm.
Chỉ khi rơi vào tuyệt vọng, con người ta mới nhìn nhận rõ chính mình.
Song, giờ đã không thể quay đầu nữa rồi.
“Phải làm sao bây giờ?”
Đột nhiên, Liễu Phương Phương nói bằng khẩu hình.
Đương nhiên vì cô ta sợ Diệp Vân Nghĩa nghe thấy và nâng cao cảnh giác.
Với tình hình hiện giờ, dù họ đưa Diệp Vân Nghĩa ra nước ngoài thì chưa chắc anh ta đã dễ dàng thả họ đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!