Lúc này chân tay của Liễu Y Y đều bủn rủn không có chút sức lực, dây thần kinh trong đầu cô đã hoàn toàn không nghe lời cô, cô chỉ có thể kháng cự theo bản năng.
Nhưng sức cô quá yếu ớt, hoàn toàn không thể nào thoát khỏi sự khống chế của Đường Mân.
“Cứu tôi, cứu tôi với…”, Liễu Y Y thất thanh kêu lên.
Nhưng giọng cô nhỏ như muỗi kêu, mà lúc này quán trà của khách sạn Intercontinental chẳng có mấy người, dù cô có kêu la đi chăng nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Ai dám chặn đường tôi thế hả?”
Đường Mân chuẩn bị đưa Liễu Y Y đi để có một đêm mặn nồng thì một bóng người đi ra khỏi chỗ ngoặt chặn đường gã.
Đường Mân liền chửi ầm lên.
“Tôn, Tôn Hàn!”
Mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt của người đó, mắt Liễu Y Y hoa lên, cô ngất đi.
“Là mày à?”
“Dám đập xe của tao, không ngờ mày còn dám đến đây à? Người đâu, tóm thằng nhãi này lại cho tao!”
Khi nhận ra người đến, Đường Mân liền tức điên lên.
Gã từng này tuổi rồi mà lần đầu tiên bị người ta đập xe! Lần này gã định tấn công Liễu Y Y, vì phòng ngừa tình huống bất ngờ nên gã cố ý mang theo mấy tên đàn em.
Nhưng tiếng gọi của Đường Mân chẳng hề được đáp lại.
Bốp!
Tôn Hàn tóm lấy Liễu Y Y, đá bay Đường Mân ra xa mấy mét.
Ngay sau đó, bảy tám người ập đến nhìn Đường Mân bằng cái nhìn không mấy thiện cảm.
Đường Mân nằm bẹp trên đất dù ngu đến đâu cũng đã phản ứng lại, người của gã đều đã bị xử lý.
Đường Mân ôm lồng ngực đau đớn, liền hằm hè uy hiếp: “Tao nói cho chúng mày biết, tao là cậu ấm của nhà họ Đường ở Ma Đô. Nếu chúng mày động vào một sợi tóc của tao thì chúng mày chết chắc!”
“Thằng nhãi kia, mày dám đập xe của tao, mày chán sống rối à?”
Bây giờ nếu mày ngoan ngoãn chủ động xin tha rồi đưa cô gái đó cho tao, không chùờng tao sẽ vui về mà tha cho mày một lần!”
“Nếu không thì chúng mày không chịu nổi lửa giận của nhà họ Đường đâu!”
Tôn Hàn lạnh lùng nhìn gã, nhíu mày: “Nhà họ Đường ở Ma Đô hùng mạnh lắm à?”
Nhà họ Đường ở Ma Đô hùng mạnh lắm sao?
Đường Mân nghi ngờ mình nghe nhầm, thằng nhãi này dám ăn nói thế à?
Cho dù là người trong quân đội, giới chính trị hay giới thương nghiệp, ai nghe danh tiếng nhà họ Đường ở Ma Đô mà không phải kiêng dè?
Nhưng thằng nhãi này lại dám nói nhà họ Đường ở Ma Đô chẳng là cái gì sao?
Đường Mân hoàn toàn không tin tên thanh niên trước mặt gã không sợ nhà họ Đường thật, chắc chắn tên này đang cố tỏ ra như vậy thôi!
“Thằng nhãi kia, mày phải hiểu cho rõ, nhà họ Đường ở Ma Đô có thế lực khổng lồ. Chú ba tao, Đường Quân Ngạo sắp tới thành phố Giang Châu rồi, nếu mày dám động vào tao thì chú ba tao chắc chắn sẽ không tha cho mày đâu!”
Vì dọa sợ tên thanh niên này, Đường Mân cố ý lôi danh tiếng của Đường Quân Ngạo ra.
Đời thứ ba của nhà họ Đường chẳng có nhân vật nổi tiếng nào cả, nhưng trong số đời thứ hai thì chẳng hề thiếu những nhân vật danh tiếng hiển hách.
Chú ba Đường Quân Ngạo của gã chính là người nổi bật xuất sắc hàng đầu của nhà họ Đường.
Làm việc quyết đoán, dứt khoát rõ ràng!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!