Lúc này Trương Tam đi đến trước mặt Tôn Hàn, mỉm cười nói: "Xin chào, tôi là Trương Tam, ông chủ của quán bar này! Tối nay tôi bao hết chi phí của phòng bao này, coi như quen thêm một người bạn!"
Nghe thế cả phòng bao đều không thể tin được, kể cả Lâm Ảnh.
Trương Tam làm thế là vì Tôn Hàn!
"Anh biết tôi sao?"
Tôn Hàn tò mò hỏi.
Trương Tam sao lại giúp anh vô duyên vô cớ như thế.
"Tôi đã từng gặp anh Tôn ở bữa tiệc sinh nhật của cô Ngô, tôi nhớ anh đi cùng cậu Diệp!"
Trương Tam cười nói
Shhh!!!
Mọi người đều hít sâu một hơi.
Ngô Du Du là cô tiểu thư nhà danh gia vọng tộc ở Ma Đô!
Người có thể tham dự bữa tiệc sinh nhật của Ngô Du Du thì chắc chắn thân phận không tầm tường, bất cứ ai trong số đó cũng có thể xử lý Lý Hổ như xử lý một con chó.
Mà Lâm Ảnh lại định vét tiền của một nhân vật thể này!
Lâm Ảnh cũng vô cùng kinh ngạc.
Cô ấy làm việc ở khu giải trí, đã từng lừa rất nhiều tên ngốc.
Nhưng cô ấy rất biết nhìn người, không phải ai cũng lừa.
Nếu như ngu xuẩn đi lừa Lý Hổ thì không phải tự rước phiền phức vào người sao?
Lần trước Lý Hổ gọi Lâm Ảnh đi tiếp rượu, nhưng lúc đó chỉ nói là đi tiếp rượu chứ không nói gì khác.
Mà Lý Hổ cũng tình nguyện bỏ tiền ra.
Sau đó Lâm Ảnh mới biết Lý Hổ bảo cô ấy đi ngủ với khách!
Cô ấy đâu phải người phụ nữ của Lý Hổ, sao lại phải đồng ý cơ chứ?
Thế nên Lâm Ảnh lúc đó liền giả vờ đi vệ sinh rồi chuồn mất.
Gần đây vì trốn Lý Hổ mà thậm chí Lâm Ảnh không dám đi làm thường xuyên.
Đã mấy ngày trôi qua, Lý Hổ không đến tìm cô ấy nên Lâm Ảnh nghĩ rằng đã không sao rồi.
Tối nay bị Lý Hổ tóm được, thấy ông ta hùng hổ như thế Lâm Ảnh liền biết e là không hay rồi.