Tầm mười phút sau, Lâm Ảnh liền dẫn Tôn Hàn ra ngoài.
Thấy Tôn Hàn và Lâm Ảnh cùng nhau rời đi, Tiểu Chu vô cùng tức giận.
Lâm Ảnh đang cướp khách hàng của cô ả đấy à?
Vấn đề là Tiểu Chu cũng không dám đến tìm người ta để lý sự.
Một là Lâm Ảnh là át chủ bài của khu giải trí, ngay cả giám đốc cũng phải dỗ dành cô ta, nếu không thì làm sao có thể bảo vệ Lâm Ảnh trước mặt Lý Hổ được?
Hai là cô ả không giành được người cũng chỉ có thể trách cô ả không đủ bản lĩnh.
Ở khu giải trí này, việc các chị em giành khách của nhau là chuyện rất bình thường, tất cả đều dựa vào bản lĩnh.
Thế nên cô ả chỉ có thể nhịn cục tức này.
May mà cô ả đã thông minh hơn, sau khi đi ra ngoài điều đầu tiên cô ả làm là nạp hai trăm nghìn tệ vào thẻ của Tôn Hàn, ưu đãi đều là giả, dù sao trong đó cũng có bốn trăm nghìn tệ. Đợi sau khi tất cả được xuất hóa đơn thì cô ả có thể kiếm được hai trăm nghìn tệ, cũng không lỗ.
Lấy nhiều hơn thì cô ả không dám.
Địa phương nào cũng có mấy sạp đồ ăn vỉa hè.
Đồ không quá đắt, nhưng rất hấp dẫn, khu phố cũng náo nhiệt. Bầu không khí tuyệt vời, rất hợp cho nam nữ ra ngoài hò hẹn.
Tất nhiên điều kiện là cô gái đó không ham tiền.
Lâm Ảnh dẫn Tôn Hàn đến khu phố ăn vặt dưới chân cầu vượt của Ma Đô.
Nơi đây có nền ẩm thực vô cùng phong phú.
"Ma Đô có đặc sản bánh bao chiên, bánh bao súp, cua cà ra! Ngoài ra còn có xiên nướng và lẩu của vùng Xuyên Du, hoặc là tôm hùm đất của Hán Hương! Cậu muốn ăn gì?"
Tới nơi Lâm Ảnh liền hỏi Tôn Hàn.
"Tôi ăn gì cũng được, nếm thử cua cà ra đi", Tôn Hàn tùy ý nói.
Tới Ma Đô nên ăn thử cua cà ra.
"Cậu chỉ biết chọn đồ đắt thôi! Ở bên đó, chúng ta đi thôi!"
Lâm Ảnh khẽ mắng rồi dẫn Tôn Hàn tới sạp cua cà ra.
"Ông chủ, cho sáu con cua cà ra, một lồng bánh bao súp và mấy lon bia!"
Ngồi xuống sạp rồi Lâm Ảnh liền gọi món.
"Cậu thấy phong cảnh ở đây thế nào?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!