"Không có...điều kiện gì sao?", Giang Hồi vô cùng bất ngờ.
Anh đồng ý giúp cô ta vô điều kiện!
Giang Hồi thấy điều này không hề chân thực chút nào!
Tôn Hàn mỉm cười gật đầu: "Không phải bất cứ ai làm chuyện gì cũng có mục đích, nhưng cô Giang tìm đến tôi cũng coi như là tìm đúng người rồi, có lẽ tôi có thể giúp được cô"
"Cảm...cảm ơn anh!"
Tôn Hàn dặn dò vài câu, bảo Giang Hồi đợi điện thoại của anh, sau đó rời khỏi quán cà phê.
Sau khi đi ra ngoài cửa, Tôn Hàn chợt bật cười. Sao anh không thể kiềm chế được mà lại nhúng tay vào chuyện này chứ?
Nhưng anh không hối hận!
Anh cũng không phải là không thể ra điều kiện, bảo Giang Hồi ngủ với anh một đêm cũng chẳng sao.
Giang Hồi rất xinh đẹp, anh cũng khá có hứng thú.
Nhưng anh không muốn vấy bẩn cô gái này.
Về đến nhà, Tôn Hàn trầm ngâm suy nghĩ một lúc mới gọi điện cho Giang Lệ.
"Có chuyện gì?"
Giang Lệ nói rất thắng thắn.
"Có chút việc, anh giúp tôi điều tra một người tên là Cẩm Vân Hạo!", Tôn Hàn cũng nói thẳng.
"Cẩm Vân Hạo à, cậu ta gây thù với cậu à?"
"Không, nhưng có một người bạn nhờ tôi giúp đỡ, tôi đã đồng ý", Tôn Hàn cười khổ.
"Là nữ sao?"
"Đúng".
"Ha ha, không ngờ cậu cũng là một kẻ đa tình. Người bạn của cậu chính là cô minh tinh hạng B tên Giang Hồi đúng không?", Giang Lệ cũng đã hiểu đại khái.
Tôn Hàn chỉ có thể tiếp tục cười khổ: "Đúng vậy".
Việc của Bạch Cần còn chưa giải quyết xong mà bây giờ đã nhảy ra một Giang Hồi, thảo nào giọng điệu của Giang Lệ lại kỳ quái như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!