Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Ngày Đêm Khát Tình

Tác giả: Đông Tầm Vấn Tửu

Dịch: Maccaoo

Buổi tiệc từ thiện được tổ chức tại khách sạn trung tâm hành tinh Y. Đây là bữa tiệc quan trọng ở hành tinh này. Các quan chức Bộ Chính trị, Bộ Quân sự, Bộ Pháp luật cấp cao của hành tinh Y và cả những doanh nhân có tên tuổi đều đến tham dự. Nói là tiệc từ thiện nhưng thực tế là hội chợ phù hoa thì đúng hơn.

Trì Cảnh với vai trò là người cầm quyền doanh nghiệp nổi tiếng trên bảng vàng người giàu có của Liên Minh. Đương nhiên cậu cũng nhận được thiệp mời. Đồng thời, Trì Cảnh cũng là vợ của Lâu Độ, đại diện cho Lâu Độ tham dự bữa tiệc. Dù là thân phận nào thì Trì Cảnh cũng thu hút sự chú ý của mọi người.

Ngay khi bước vào, Trì Cảnh đã bị vây xung quanh, bắt chuyện, cụng li, hàn huyên đôi ba câu rồi bắt đầu lái sang sắp tới mở công xưởng mới. Chuẩn bị mở ở đâu? Việc lựa chọn địa điểm đến đâu rồi, có thuận lợi không? Có cần tôi giúp không? Nghe nói thiết bị y tế mới sắp ra mắt rồi? Không biết có cơ hội hợp tác không... Trì Cảnh đối đáp từng người một, không hề ngạo mạn, cũng không hề nhiệt tình thái quá. Cậu chỉ giữ vẻ bình tĩnh, lãnh đạm, dùng một hai câu đơn giản để đáp lời. Đối với những người biết Trì Cảnh thì như vậy được đáp lời như thế đã tốt lắm rồi. Ai mà chẳng biết đại thiếu gia Trì Cảnh, người mới lên cầm quyền là người lạnh lùng vô tình? Trả lời hai câu đã nể mặt lắm rồi có biết không!

Dòng người đến rồi đi, bao vây lấy Trì Cảnh hết lần này đến lần khác. Hai trợ lí thì có một người bị chuốc say rồi. Trì Cảnh để trợ lí còn lại dìu người kia tìm chỗ nghỉ, còn mình thì cũng tìm một góc nào đó cho yên tĩnh, lấy đồ ăn.

Nhưng chưa được bao lâu thì bộ trưởng Bộ Quân sự hành tinh Y đến. Người này là một Alpha ngoài 50 tuổi. Đối với tuổi thọ trung bình là 205 tuổi thì hơn 50 tuổi vẫn còn rất trẻ. Có thể lên làm bộ trưởng Bộ Quân sự của một hành tinh thì ngoài có năng lực thì phía sau còn có thế lực gia tộc chống lưng. Lâu Độ cũng như thế. Nhà họ Lâu giúp đỡ cho anh rất nhiều, để anh thoát ra khỏi vòng vây, lên được chức vị bộ trưởng Bộ Chính trị ở độ tuổi 30, 6 năm giữ chức nắm gọn quyền lực trong tay. Nhưng Lâu Độ vẫn xuất sắc hơn. Trì Cảnh mặt lạnh tanh, nghĩ, hình như món cua này là đặc sản của hành tinh Y? Ngon phết, khi nào về đem cho Lâu Độ một ít.

"Trì tiên sinh?"

Trì Cảnh nghe thấy có người gọi mình, hơi buồn bực vì mình lơ đãng, nhưng trước nay mặt cậu vẫn lạnh lùng nên người khác không nhận ra.

"Chào Bộ trưởng Austen."

Bộ trưởng Austen nhìn vừa nho nhã phong lưu. Hắn ta khen Trì Cảnh theo kiểu rất hào phóng, có phong độ: "Lâu rồi không gặp, em vẫn mê người như thế."

Nhưng Trì Cảnh cảm thấy bị xúc phạm.

Trì Cảnh có vẻ ngoài sáng sủa, ngũ quan đẹp đến mức khiến cho rất nhiều minh tinh trong giới giải trí phải than tiếc vì thua kém. Vóc người cậu cao gầy, thon thả khiến người khác vừa ghen tị, vừa ngưỡng mộ. Nhưng từ trước đến nay, gương mặt của Trì Cảnh vẫn luôn vô cảm, không bộc lộ cảm xúc gì, tỏ thái độ xa cách với tất cả mọi người và mọi việc. Khí chất của cậu bao trọn lấy vẻ bề ngoài, khiến người ta quên đi gương mặt cậu, không dám trêu ghẹo.

Nhưng có những người thích mỹ nhân lạnh lùng như Trì Cảnh. Lâu Độ là một, vì bộ trưởng Austen này cũng thế. Khác biệt ở chỗ, Lâu Độ khiến Trì Cảnh thích đến mức trái tim cậu mềm nhũn, mà vị bộ trưởng này khiến cậu chán ghét buồn nôn. Hơn nữa, Trì Cảnh đã là người đàn ông có gia đình, đối phương nói lời không tôn trọng như thế thì đang làm ô nhục ai đây?

Trì Cảnh cảnh cáo hắn: "Xin ngài tự trọng."

"Ha ha, đùa thôi mà, em đừng giận." Bộ trưởng Austen không hề bận tâm đến gương mặt lạnh lùng của Trì Cảnh, ánh mắt vẫn dán chặt lên người cậu, trong mắt toàn là dục vọng ghê tởm.

Trì Cảnh không muốn nói chuyện nhiều với hắn ta. Mặc dù cậu cần tham dự bữa tiệc này vì công ti, nhưng không có nghĩa cậu phải ngậm bồ hòn làm ngọt, để kẻ khác làm nhục. Vì thế Trì Cảnh đặt đĩa thức ăn trên tay xuống, lạnh lùng nhìn hắn, nói: "Xin lỗi, thất lễ."

"Ấy! Trì Cảnh, Trì tiên sinh..." Bộ trưởng Austen chặn Trì Cảnh lại, xin cậu như thể thân thiết lắm: "Được được được, tôi sai rồi. Tôi đến để chúc mừng em. Em xem, không phải sau này các em còn cần mở rộng công trường trên hành tinh Y sao? Tôi sẽ dốc hết sức để giúp đỡ em, để bộ trưởng Lâu đỡ lo lắng phải không nào? Nể mặt tôi, uống một li?"

Trì Cảnh ổn định nhịp thở, không nói gì.

Bộ trưởng Austen cười nịnh nọt, giơ tay lên gọi bồi bàn đi tới, cầm lấy một li rượu vang, đưa cho Trì Cảnh. Trì Cảnh ngây người một giây, cầm lấy, uống một ngụm, tốc độ nhanh, dứt khoát khiến người ta kinh ngạc. Giọng cậu vô cùng lãnh đạm: "Bộ trưởng Austen, mời."

Nếu trợ lí của Trì Cảnh hoặc Lâu Độ có ở đây lúc này, chắc chắn sẽ quỳ xuống ngay lập tức. Vì rất hiếm khi được thấy Trì Cảnh như thế, hình ảnh này chỉ xuất hiện khi đối thủ của cậu sắp bị tiêu diệt thôi. Trì Cảnh không dùng cách giao tiếp dịu dàng, hòa nhã, dễ gần để trở thành người cầm quyền của nhà họ Trì khi còn trẻ như vậy.

Uống xong, Trì Cảnh đặt li rượu xuống, không quan tâm đến phản ứng của bộ trưởng Austen, quay lưng bỏ đi. Cậu hơi nghi ngờ, vị trợ lí còn lại kia vẫn chưa quay về. Đúng lúc Trì Cảnh đến ban công gọi điện thoại cho trợ lí, sảnh tiệc đột nhiên trở nên hỗn loạn.

"Có người phát tình rồi!"

"Trời ơi, Omega nhà ai đấy?"

"Chuyện gì thế này? Lại có thêm Omega phát tình rồi!"

"Không phải hai người họ đeo vòng tay bảo hộ sao? Sao pheromone vẫn nồng thế này!"

"Nhanh lên! Tiêm thuốc ức chế!"

...

Chỉ trong nháy mắt, bữa tiệc trở nên hỗn loạn. Có những Alpha, Omega trẻ tuổi, vẫn chưa bị đánh dấu hoàn toàn đều bị cuốn vào làn sóng phát tình. Vòng tay bảo hộ như thể bị vô hiệu hóa đồng loạt, tất cả mọi người đều có thể ngửi thấy mùi pheromone trộn lẫn vào nhau trong không khí.

Vốn dĩ bữa tiệc có đội ngũ nhân viên y tế, nhưng người bị kích thích phát tình quá nhiều, tựa như một đốm lửa rơi vào núi rơm khô, bùng cháy mãnh liệt chỉ trong giây lát. Ba, bốn nhân viên y tế với hơn 10 liều thuốc ức chế, quả thật không thể đủ để chống đỡ. Có người vẫn tỉnh táo muốn rời khỏi đám đông hỗn loạn, phát hiện ra tất cả lối ra vào đã bị khóa từ bên ngoài. Sự hỗn loạn này đã được lập mưu từ trước.

Trì Cảnh giật vòng tay bảo hộ trên tay xuống, nhìn thấy trạng thái và trị số của nó, ánh mắt cậu lập tức lạnh xuống.

Vòng tay bảo hộ không mất hiệu lực một cách vô lí. Nó được sản xuất theo quy trình quản lí và kiểm định nghiêm ngặt, thông qua thực hiện hàng loạt yếu tố cách li, thiết lập nên một bức tường chắn bảo hộ trên người, vừa ngăn cho pheromone của mình tỏa ra, vừa ngăn cho bản thân không bị ảnh hưởng bởi người khác. Độ nồng của pheromone mà nó có thể chịu được có hạn, sau một khoảng thời gian nhất định sẽ phải thay mới. Nếu như trong nồng độ pheromone vượt quá ngưỡng cho phép trong thời gian ngắn sẽ làm cho năng lượng bị bòn rút nhanh chóng. Bình thường, độ nồng phermone của mọi người sẽ không vượt quá ngưỡng tiêu chuẩn của nó. Một vòng tay bảo hộ có thể dùng trong khoảng từ 2 đến 3 tháng. Đây là tiêu chuẩn đối với Alpha và Omega chưa bị đánh dấu. Đối với người đã đánh dấu, Alpha và Omega có trạng thái pheromone ổn định, một vòng tay bảo hộ có thể sử dụng trong hơn nửa năm.

Vòng tay bảo hộ này của Trì Cảnh mới tay tháng trước. Hôm nay lúc cậu nhìn còn 80% thời gian sử dụng, nhưng bây giờ chỉ còn 5%. Nếu như có người bỏ chất kích thích, chất dẫn dụ vào trong thức ăn hoặc không khí, nồng độ pheromone tăng vọt dẫn đến việc mười mấy người phát tình hàng loạt, khả năng kiềm chế và miễn dịch của mọi người lập tức xuống dốc, tuổi thọ của vòng tay bảo hộ tụt giảm nhanh chóng. Tình hình hiện tại là như thế.

Vì tránh phiền phức nên rất nhiều người đều đeo vòng tay bảo hộ, thậm chí có người đã kết hôn còn không thèm đeo vòng. Dù sao thì bình thường, Alpha và Omega đã đánh dấu hoàn toàn có thể kiểm soát được phermone của mình, không mê hoặc và cũng không bị mê hoặc. Chỉ có ít người sử dụng hoặc tiêm thuốc ức chế trong lúc này, có khả năng chống đỡ mạnh hơn.

Trong đó có Trì Cảnh.

Lúc phát hiện ra không thể ra khỏi sảnh tiệc, Trì Cảnh lập tức kiểm tra quang não. Quả nhiên, đúng như cậu nghĩ, tín hiệu quang não bị chặn. Nhưng cậu không hề sợ hãi vì không liên lạc được bên ngoài. Cậu thường xuyên liên lạc với Lâu Độ mỗi ngày, một khi tín hiệu của cậu bị cắt đứt, đồng nghĩa với việc Lâu Độ sắp nhận được tin tức. Trì Cảnh chỉ thở dài. Lâu Độ lại phải lo lắng rồi. May mà Trì Cảnh có thói quen đảm bảo kép. Lúc này, vòng tay bảo hộ mất hiệu lực, thuốc ức chế tạm thời giúp cậu đảm bảo pheromone trong cơ thể ở mức cân bằng, chống lại lượng pheromone hỗn tạp kích thích trong không khí. Có lẽ Trì Cảnh sẽ gắng gượng được tới khi Lâu Độ đến.

Đáng tiếc là Trì Cảnh mặc vest ôm sát người, không mang theo thuốc ức chế để giúp những Alpha và Omega phát tình. Đa số người ở đây đều như vậy, rất ít người mang theo thêm thuốc ức chế. Dù cho các cô gái mang theo túi xách thì cũng chỉ làm đồ trang sức thôi. Những gì một Omega như cậu có thể làm là cố gắng cách xa trung tâm bạo loạn, thu pheromone của mình lại, trốn đến một góc không người.

Nhưng vẫn luôn có kẻ không biết điều, dõi theo bước chân của Trì Cảnh.

Austen vẫn cầm ly rượu, nhìn vô cùng thong thả. Hắn ta lại gần Trì Cảnh, cười nói: "Em xem bọn họ thú vị chưa kìa. Chỉ một chút pheromone thôi đã khiến họ mất hết lí trí rồi."

Trì Cảnh nhíu mày, lùi lại, giữ khoảng cách an toàn: "Là ông."

"Ha ha, em đang nói gì thế? Tôi nào có biết gì."

"Ông muốn làm gì?"

Nụ cười của bộ trưởng Austen mang theo sự tham lam khó che giấu. Hắn nhìn Trì Cảnh chằm chằm, ánh mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới: "Tôi? Tôi muốn mời em cũng tôi trải qua một đêm tuyệt vời."

Trì Cảnh xoay chiếc nhẫn trên ngón áp út, bình tĩnh trần thuật: "Ông muốn chỗ này nổ tiếng xấu, muốn hủy hoại bọn họ. Ông cấu kết với người của ngân hà khác. Chắc hẳn đám người thủ bên ngoài là bọn chúng nhỉ. Ly rượu ông bảo tôi uống vừa nãy, rượu có vấn đề. Nó là nguyên nhân dẫn đến tình cảnh hiện tại." Trì Cảnh bình tĩnh, trong mắt đầy vẻ trào phúng: "Ông luôn tản pheromone với tôi, muốn làm gì tôi? Omega bị đánh dấu hoàn toàn sẽ không bị người ngoài dụ dỗ phát tình, chỉ thấy đau đớn. Các người muốn dùng tôi để kích động Lâu Độ, các người muốn công phá Liên Minh."

"Bé Omega thông minh, tại sao lại kết hôn với Lâu Độ chứ. Nếu như em vẫn chưa bị đánh dấu thì tôi rất hân hạnh được đánh dấu em."

Trì Cảnh không thấy tức giận với lời nói của hắn, chỉ nói: "Pheromone của ông rất buồn nôn."

"Vậy sao? Nhưng chỉ lát nữa thôi là em sẽ thấy thơm thôi." Bộ trưởng Austen uống xong rượu trong ly, cười vô lại: "Em rất thông minh, nhưng nói sai một điểm. Tôi không muốn em đau đớn, chỉ muốn trải qua một đêm tuyệt vời với em thôi. Tôi đã cho em uống thuốc gây ảo giác. Nó sẽ khiến em quên đi Lâu Độ, sẽ yêu thích mùi vị của tôi, sẽ tưởng rằng tôi là Alpha của em, phát tình với tôi. Tôi tin là em sẽ thích."

Nói xong, hắn nhìn giờ, tiến sát lại gần Trì Cảnh, tỏ vẻ cầm chắc chiến thắng trong tay, phóng ra một lượng lớn pheromone, dỗ dành: "Bé ngoan, có phải bây giờ em khó chịu lắm không? Không cần phải kiềm chế pheromone của mình đâu, mau tỏa ra đi, tôi là Alpha của em, mau để tôi ngửi mùi hương của em nào."

Tình cảnh trong sảnh tiệc còn tệ hơn. Có nam Alpha mất đi lí trí, sắp nhào vào một nữ Omega, định đánh dấu đối phương. Cô gái Omega kia không biết phản kháng, ngồi trên đất, lộ ra một phần ngực lớn. Thấy nam Alpha kia sắp cắn vào gáy Omega kia, một cô gái Beta xông lên, kéo anh ta ra. Đương nhiên là Alpha bị động phát tình không chịu, sức mạnh của anh ta kinh người, một cô gái Beta không thể nào kéo anh ra lại được, còn bị hất ngã xuống đất.

Cô gái Beta kia hô lớn: "Cứu người! Mau cứu người!"

Những Alpha và Omega bị pheromone khống chế dường như mất hết cả nhân tính, chỉ biết kết hợp và đánh dấu, hệt như dã thú.

Số ít Alha vẫn giữ tỉnh táo và Beta thực sự không thể gánh nổi tình hình hiện tại, vừa kéo được người này thì lại chạy ra kéo người kia. Không thể tránh khỏi có Omega bị tấn công, thậm chí có Omega đã đánh dấu hoàn toàn cũng bị cưỡng ép xâm phạm. Tất cả mọi người đều rơi vào khủng hoảng, họ không thể chống lại được với Alpha đang phẫn nộ, chỉ có thể cố gắng bảo vệ những Omega không còn khả năng chống cự. Alpha không thể đánh dấu Omega, thần trí hỗn loạn, cho rằng đối phương đang cướp người của mình, thế là xông tới đánh nhau.

Điều này lại làm mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Dù mọi người đều muốn tự bảo vệ mình, nhưng ở trong không gian khép kín như thế này, họ vẫn đoàn kết, coi Alpha mất kiểm soát là kẻ địch, cố gắng bảo vệ Omega. Họ quây lại thành vòng tròn, vây quanh các Omega, tụ ở ngoài ban công. Đây là nơi duy nhất thông khí, tản bớt pheromone. Họ dùng thêm rèm cửa và khăn trải bàn để bao lấy Omega.

Đúng vào lúc này, Lâu Độ phá cửa sảnh tiệc. Đội hộ vệ của anh xông vào trong nháy mắt, kiểm soát các Alpha mất lí trí. Sau đó, Lâu Độ lập tức nhìn thấy cách đó không xa là Trì Cảnh đang đứng một mình. Trì Cảnh của anh có chút nhếch nhác. Bộ vest vốn gọn gàng phẳng phiu giờ đây hơi xộc xệch. Cậu tựa vào bàn, một tay cầm một thanh mã tấu, tay kia buông thõng xuống, có chất lỏng màu đỏ chảy ra, rơi xuống đất.

"Tiểu Cảnh!"

Lâu Độ lập tức chạy tới, muốn đỡ lấy Trì Cảnh. Nhưng Trì Cảnh lại lùi ra sau, thanh mã tấu chĩa về phía anh. Lâu Độ kinh ngạc nhìn vẻ lạnh lùng của cậu, tiến lại gần theo phản xạ: "Tiểu Cảnh, vợ ơi, em sao thế?"

"Đừng lại gần!" Trì Cảnh chưa bao giờ nói với anh bằng chất giọng lạnh lẽo đến vậy.

Trái tim Lâu Độ run lên. Anh không biết Trì Cảnh đã trải qua chuyện gì mới công kích những người đến gần mình: "Vợ ơi, anh đây. Không sao rồi, anh đến rồi."

Mũi mã tấu của Trì Cảnh run lên, dường như bị thuyết phục.

Lâu Độ chậm rãi tỏa pheromone của mình ra, cố gắng an ủi Omega của anh. Nhưng không ngờ, Trì Cảnh lập tức cứng người lại, càng lạnh lùng hơn, tiếp tục chĩa mã tấu vào phía tim anh. Tình trạng hiện tại của cậu không khả quan lắm, có thể thấy được sự yếu đuối ở cả cơ thể và tinh thần của cậu nhưng vẫn đang cố gắng gắng gượng.

Trì Cảnh không tin tưởng bất kì ai, cũng từ chối pheromone của tất cả mọi người, kể cả của bạn đời. Lâu Độ đoán được gì đó, thu pheromone của mình lại rồi lấy dây chuyền anh đang đeo trên cổ ra. Mặt dây chuyền có một viên ngọc nhỏ, nhìn rất không phù hợp với hình tượng của bộ trưởng Lâu.

Anh nhẹ nhàng xoa viên ngọc vẫn còn hơi ấm, không nỡ làm nó xước. Không khí xung quanh lập tức thoang thoảng mùi đào ngọt, còn có mùi chanh và lá cây tươi. Đây là mùi pheromone của Trì Cảnh.

Lúc hai người kết hôn, Trì Cảnh đến bệnh viên rút dịch pheromone của mình ra, kết lại thành một viên ngọc, làm dây chuyền, tặng cho Lâu Độ. Lâu Độ vẫn còn nhớ biểu cảm của cậu khi ấy, vô cùng tùy tiện, vô cùng lạnh nhạt, nhìn như thể không để ý gì, ném hộp dây chuyền cho Lâu Độ, nói nhẹ như mây: "Quà tân hôn."

Lâu Độ mở hộp ra phát hiện là dịch pheromone của Trì Cảnh thì ngây người luôn. Đừng nhìn viên ngọc chỉ nhỏ bằng móng tay cái này, để có thể cưỡng chế rút ra nhiều dịch pheromone như thế vô cùng đau đớn. Phải cắm kim vào tuyến thể, rút dịch pheromone ra, sau đó đợi tuyến thể tạo ra dịch mới rồi lại rút tiếp, cứ như vậy... Quá trình vừa dai dẳng, vừa đau đớn.

Đến bây giờ, Lâu Độ chỉ cần nhớ tới thôi là lại đau lòng. Anh nhẹ nhàng đặt tay lên mũi mã tấu, dịu dàng mà kiên nhẫn gọi Trì Cảnh: "Vợ ơi, em có ngửi thấy không? Là mùi của em đấy. Lúc chúng mình kết hôn, em tặng cho anh. Em có còn nhớ không?"

Trì Cảnh ngây người. Cậu ngửi một hồi lâu. Đây là pheromone của cậu, không ai có thể sao chép được. Dù thuốc gây ảo giác có mạnh thế nào cũng không thể mê hoặc được cậu, vì cơ chế bảo hộ mạnh mẽ nơi tuyến thể của Trì Cảnh tiếp nhận mùi hương này. Mà cậu chỉ tặng dịch pheromone cho duy nhất một người.

Trì Cảnh nhìn Lâu Độ, dường như đang cố phán đoán, cố nhận ra người trước mắt. Mắt cậu mờ mịt, nhưng vẫn có thể cảm nhận được người đàn ông trước mặt mình đang vô cùng buồn bã, trong mắt anh chan chứa hối hận, đau đớn và yêu thương. Chỉ có Lâu Độ mới nhìn cậu như thế. Cậu lại để Lâu Độ tự trách rồi. Trì Cảnh hoảng loạn, nghĩ. Cuối cùng cậu cũng thu mã tấu lại, để nó biến về hình chiếc nhẫn nhỏ bé, đeo lên ngón áp út, cả người rũ xuống.

Lâu Độ vội vã đỡ lấy Trì Cảnh, ôm cậu vào lòng, ấn lên cánh tay bị thương của cậu để cầm máu.

Anh sắp khóc đến nơi rồi. Lâu Độ hôn trán Trì Cảnh không ngừng, gọi cậu liên hồi: "Tiểu Cảnh, vợ ơi..."

Sự kiện chấn động giữa hành tinh Y và Liên minh kết thúc, một cuộc chiến khác lặng lẽ bắt đầu.

Bộ Chính trị, Bộ Quân sự và Bộ Pháp luật của Liên Minh tiến hành một cuộc thanh lọc quy mô lớn. Bộ Chính trị mạnh mẽ buộc hai bộ trưởng của Bộ Quân sự từ chức, bầu chọn bộ trưởng mới. Lâu Độ nắm được chứng cứ tham nhũng và liên hệ với quân phản động ở ngân hà khác hòng lật đổ Liên Minh của hai bộ trưởng Bộ Quân sự. Anh đưa những bằng chứng đó cho Bộ Pháp luật thụ lí.

Bộ trưởng thứ ba của Bộ Quân sự là Nghiêm Tư Bách vẫn ngồi vững vị trí này. Mặc dù anh hay tranh cãi với Bộ Chính trị nhưng vẫn là một vị bộ trưởng quang minh lỗi lạc, cương trực thẳng thắn. Trước khi chọn hai bộ trưởng Bộ Quân sự mới, Nghiêm Tư Bách nắm quyền quản lí, điều tra đầu sỏ sự kiện hỗn loạn ở hành tinh Y, tiêu diệt Bộ Quân sự ở hành tinh này, để quân đội Liên Minh trực tiếp tiếp quản, điều tra quân phản động và kẻ địch ở các ngân hà khác.

Màn hỗn loạn này ở hành tinh Y đã cho thấy ngân hà nào đó đang phát tín hiệu khơi mào chiến tranh với Liên Minh. Lâu Độ và Nghiêm Tư Bách bắt tay hợp tác, cùng nhau triển khai cuộc chiến.

9 giờ tối, Lâu Độ mang theo gió sương bên ngoài về nhà.

Đèn trong phòng khách vẫn sáng. Trì Cảnh ở trong vòng khách, dựa vào sô pha mà say ngủ. Lâu Độ lập tức mềm nhũn. Biệt thự rất ấm, anh không hề ngần ngại, cởi sạch quần áo, cúi người bế Trì Cảnh lên.

Đúng lúc anh định bế lên, Trì Cảnh tỉnh dậy. Cậu vừa mắt ra là thấy cơ thể trần truồng của đàn ông.

Trì Cảnh: "..."

Lâu Độ: "..." Không phải đâu! Anh không muốn làm gì hết! Em đừng nhìn anh như thế!
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!