Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Ngạn Thiếu Truy Thuê (FULL)

Trước khi vào truyện, mình có lưu ý nho nhỏ: Mọi nhân vật, sự kiện, chức vụ, hành động của các nhân vật đều là HƯ CẤU, không có mục đích cổ súy, khích bác, đả kích bất kì cá nhân, ngành nghề, tệ nạn,... nào.

________________________________________________

- Sơ Sênh, con phải sống, nhất định phải sống!

Trong dòng nước ngập tràn mùi bùn đất tanh tưởi, từng đợt sóng vỗ như muốn xé xác toàn bộ những ngư dân trên đảo, người mẹ khắc khổ không ngừng hét lớn về phía đứa con gái yêu mới chừng mười tuổi.

Sơ Sênh được mẹ đặt trên một tấm ván lớn, không ngừng trôi nổi, dập dềnh trên mặt nước, vì sợ hãi hoảng loạn mà nhắm nghiền hai mắt, cắn chặt bờ môi nứt nẻ.

Cha mẹ cô bé nhìn theo bóng hình con gái, nước mắt lưng tròng, sau đó ôm chặt nhau, dần dần chìm sâu xuống lòng biển lạnh lẽo.

Chiếc thuyền mưu sinh cuối cùng của gia đình ông Sơ cứ như thế bị chìm dần vào trong quên lãng. Sơ Sênh nhìn theo tàn dư của chiếc thuyền đánh cá, miệng không ngừng gọi cha mẹ. Cuối cùng, vì mệt mỏi quá độ, cô bé thiếp đi.

Giữa dòng biển cô quạnh, chỉ có duy nhất một bé gái nhỏ nhắn, khắp người ướt nhẹp, nằm trên tấm ván vỡ nát, tưởng chừng như đã chết.

Những con diều hâu gầy gò vẫn không ngừng bay lượn trên cao, sải cánh chao qua chao lại. Dường như chúng đang chờ đợi thời cơ, chỉ cần cô bé nằm trên tấm ván kia không còn dấu hiệu của sự sống là chúng sẽ lập tức sà xuống.

Bầu trời u ám cô đặc vần vũ trong tiếng gió biển, liên tục thét gào. Sự sống của cô bé cũng trở nên mong manh hơn.

Ù... ù...

- Thiếu gia, phía trước hình như có người!

Trưởng tàu dùng ống nhòm, phát hiện trên mặt biển gần đó, có một bé gái đang nằm trên ván, trôi lềnh bềnh giữa dòng biển khơi.

Nghe báo cáo, vị thiếu gia kia đưa tay giật lấy ống nhòm, cẩn thận quan sát một lượt. Ngay sau đó, anh liền phẩy tay ra hiệu, trưởng tàu lập tức gật đầu, đánh lái tiến dần đến hướng nằm của cô bé.

- Con nhóc đó còn sống hay đã chết?

Vị thiếu gia nhàn nhạt lên tiếng, trên tay còn cầm một ly Champa đỏ rượu, rất biết thưởng thức mà uống một ngụm. Thuộc hạ của anh nhanh nhẹn ném xuống một chiếc xuồng cứu sinh, đoạn nhảy phốc xuống, với tay kéo Sơ Sênh lên trên mạn tàu.

- Thưa thiếu gia, cô bé này vẫn còn sống. Chỉ đáng tiếc nhịp tim rất yếu, xem chừng không trụ được lâu.

Vương Chính vội vàng báo cáo, bàn tay không quên ấn ấn lên ngực Sơ Sênh, hòng giúp cô bé hít thở thêm chút oxy. Cô bé này một thân một mình trôi dạt trên biển. Biển lớn gấp hàng ngàn, hàng vạn lần cơ thể của cô, vậy mà cô vẫn có thể sống sót một cách thần kỳ. Quả là trường hợp hiếm gặp.

Nghe Vương Chính trình bày, vị thiếu gia kia khẽ nghiêng nghiêng đầu, đưa tay chạm nhẹ lên mạch cổ của Sơ Sênh:

- Không sao! Con nhóc không chết được đâu. Mau đem vào khoang giữ ấm cơ thể, khoảng độ một tiếng nữa sẽ tỉnh!

- Tuân lệnh!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!