Giọng nói Diệp Hiếu Khê nghe có vẻ dịu dàng động lòng người, nhưng cơ hoành của Uyển Dư lại giống như có một con rắn độc đang quản chặt lấy tim can của cô.
Loại thuốc mà Triệu Na đã uống trong buổi từ thiện lần trước, Uyển Dư sau này có nghe qua.
Người ta nói tối đó Triệu Na bị chảy máu nặng, được đưa đến bệnh viện cứu chữa đến vài tiếng đồng hồ mới giữ được cái mạng nhỏ của cô ta.
Cô không biết tối đêm đó Triệu Na đã uống phải bao nhiêu viên thuốc này, nhưng trong lòng cô rất rõ, tối nay nếu như cô uống hết lọ thuốc này, còn phát sinh quan hệ với Ngô Hiểu Hùng, chỉ sợ cô sẽ trực tiếp đổ máu đến cả Thần Tiên cũng cứu không nổi.
"Sao thế, không muốn uống?"
Diệp Hiểu Khê liếc mắt nhìn, ánh nhìn độc ác trong mắt cô ta giống như kim châm đâm lên người Uyển Dư: "Không dám uống cũng không sao cả, tôi bây giờ cho người chặt chân của Diệp Thanh Viên!"
"Diệp Hiểu Khê, cô thật kinh tởm!"
Uyển Dư điên cuồng nhìn chằm chằm Diệp Hiểu Khê nói từng câu từng chữ: "Diệp Hiểu Khê, thuốc này tôi uống, Ngô Hiểu Hùng tôi cũng gả, nhưng tôi hy vọng các người cũng có thể giữ lời hứa, buông tha cho Tiểu Viên!"
Nói xong, Uyển Dư mở nắp lọ thuốc ra, đổ hết tất cả thuốc bên trong lọ vào miệng mình.
Lúc Uyển Dư uống lọ thuốc đó xong, cô đại khái đếm được số thuốc trong lọ có ít nhất đến mười mấy viên, loại thuốc này đặc biệt rất mạnh, tối đêm nay cô thực sự không còn lối thoát rồi.
Thực ra, đổ máu gì đó cũng chỉ là sống và chết, Uyển Dư cũng không còn bận tâm đến thế nữa.
Cô chỉ sợ, sau khi bị dược tích ngấm vào, cô sẽ giống như một con thú mà chủ động vô lấy Ngô Hiểu Hùng làm ra những chuyện đến cả bản thân cô cũng cảm thấy ghê tởm.
Nhìn thấy Uyển Dư uống hết lọ thuốc xuống, khóe môi của Diệp Hiểu Khê không tự chủ nở ra một nụ cười hài lòng.
"Uyển Dư, cô yên tâm, thứ tôi muốn chính là khiến cô bị hủy hoại tất cả! Diệp Thanh Viên chẳng qua chỉ là một kẻ sống thực vật, hắn ta có sống hay chết cũng không liên quan đến tôi! Chỉ cần cô ngoan ngoãn đi cùng Ngô Hiếu Hùng, tôi đảm bảo hẳn ta sẽ an toàn mạnh khỏe."
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ củA Uyển Dư bởi vì tác dụng của dược tính mà đỏ bừng như áng mây hồng xinh đẹp, Diệp Hiểu Khê vui vẻ đến mức suyt chút nữa bật cười thành tiếng.
Tối đêm nay, Uyển Dư sẽ bị hủy hoại hoàn toàn rồi! Ở buổi tiệc từ thiện lần trước, cô ta uống nhầm ly nước ép xoài có bỏ thuốc, cô ta cứ nghĩ bản thân có khả năng tự chủ đáng kinh ngạc, nhưng lại không thể kiêm bản thân đi kiếm người đàn ông điên cuồng cả đêm được.
Lần này Uyển Dư một hơi đã uống nhiều viên thuốc đến thế, cô đừng hòng làm một người phụ nữ thuần khiết! Đêm hôm đó, người đàn ông cùng cô ta phát sinh quan hệ, động tác vẫn còn xem là bình thường, nhưng trải qua đêm đó cô ta cũng bị đổ máu rồi, còn mắc một chút bệnh phụ khoa phiền phức nữa.
Uyển Dư đêm nay lại gặp phải một người biến thái có khẩu vị mạnh như Ngô Hiểu Hùng, vậy thì nhất định sẽ càng đổ nhiều máu hơn, cho dù không bị hành hạ đến chết thì cũng sẽ để lại căn bệnh không thể chữa khỏi.
Đến lúc đó, với thân thể nát tan củA Uyển Dư, cô còn dựa vào cái gì mà giành Lục Minh Thành với cô ta! Người đàn ông mà cô ta yêu, trong lòng hay đáy mắt cũng chỉ có thể chứa một mình Diệp Hiểu Khê cô ta, còn loại phụ nữ như Uyển Dư chỉ là cái rằm! Diệp Hiểu Khê nóng lòng muốn nhìn thấy ngày tàn lụi củA Uyển Dư, cô ta có chút sốt sắng nhắc nhở Trương Mỹ Lệ với Diệp Thịnh: "Cha, mẹ, đại thiếu gia Ngô bây giờ nhất định đã chờ sốt ruột rồi đó, hay là chúng ta nhanh chóng đưa A Uyển qua đó đi!"
Diệp Hiểu Khê vừa nói xong, thì điện thoại của Trương Mỹ Lệ cũng vang lên.
Sau cuộc gọi điện thoại, Trương Mỹ Lệ rạng rỡ để điện thoại xuống: "A Uyển , chúng ta tiễn con ra ngoài, tài xế của Ngô gia đã đợi ở bên ngoài rồi đó."
Tài xế Ngô gia đã qua đến rồi...
Uyển Dư quay mặt lại nhìn cả bầu trời đen kịt, trong lòng cô đột nhiên sinh ra ý muốn trốn tránh, nhưng nghĩ đến người con trai đã gọi cô tiếng chị gần hai mươi năm qua, cô cuối cùng vẫn nhẫn nhịn lại ý muốn trốn chạy đó.
Tiểu Viên, chị thực ra cũng chỉ là kẻ nhát gan, có một số chuyện chị cũng sẽ sợ hãi, chị không muốn bị hủy hoại trong tay của Ngô Hiểu Hùng và đám người khốn nạn Diệp gia, nhưng chị lại càng muốn em có thể sống tốt.
Tiểu Viên, nếu như tối đêm nay đã định là thảm họa của chị, chị không thể tránh khỏi, vậy thì chị hy vọng em có thể nhanh chóng tỉnh lại.
Không cần cảm thấy có lỗi, cũng không cần báo thù cho chị, chị chỉ hy vọng em có thể sống tốt, đem một phân của chị mà sống thật tốt.
Uyển Dư tối nay mang một chiếc áo khoác dày lớn, đi đến ngoài sân vậy mà vẫn cảm thấy có chút lạnh lẽo.
Cô nghĩ đó chính là tim lạnh, tim đã lạnh thì dù có mang thêm quần áo dày đến thế nào cũng không thể sưởi ấm được trái tim lạnh giá.
Uyển Dư thực sự vẫn muốn gọi điện thoại cho Tô Trà Trà và hai đứa nhỏ, chỉ là Diệp Hiểu Khê sợ sẽ phát sinh ra những chuyện không đáng có, vì vậy cô ta liên cưỡng đoạt cướp lấy điện thoại của cô.
Ngay khi Diệp Hiểu Khê cướp lấy điện thoại của cô, liền đăng nhập vào zalo của cô.
Mặc dù Diệp Hiếu Khê không có bạn bè với Lục Minh Thành trên zalo, nhưng khi cô ta nhìn thấy tin nhắn từ tên Lục Cửu, cô ta liền biết đó là Lục Minh Thành.
Diệp Hiểu Khê điên cuồng nghiến răng nghiến lợi, cô ta quen Lục Minh Thành năm năm vậy mà anh lại không hề thêm zalo của cô ta, không ngờ Uyển Dư quen anh mới có một tháng đã trở thành bạn bè zalo với anh rồi.
Diệp Hiếu Khê nhanh chóng nhấp vào hộp thư thoại, gửi đi lại một tin nhắn.
"Chúng ta, cắt đứt quan hệ đi."
Gần như ngay tức khắc, Diệp Hiểu Khê liên nhận được câu trả lời của Lục Minh Thành.
Câu trả lời của anh rất đơn giản: "Uyển Dư?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!