Đến lớp, tất cả bạn học đều quay quanh Đinh Trình Hâm, Mã Gia Kỳ cứ thế mà bị đẩy ra ngoài, hắn chỉ biết cười lắc đầu. Bạn học Chung Tử Anh nhiệt tình nắm vai Đinh Trình Hâm quay mấy vòng liền làm anh chao đảo mà đứng không vững: "Huhu, Đinh Đinh a, cậu làm tớ lo chết mất."
Mã Gia Kỳ nhìn chăm chăm Chung Tử Anh rồi tiến vào đỡ cho Đinh Trình Hâm đứng vững lại, mặt mang nét cười nhưng giọng điệu nghiêm trang: " Cậu ấy vừa khỏi, cậu xoay cậu ấy như thế, lỡ xảy ra chuyện thì làm sao?" Chung Tử Anh a lên một tiếng: "Xin lỗi Đinh Đinh là tớ kích động quá."
Chung Tử Anh này là một cô gái có tính tình hoạt bát vì thế mà rất dễ kết giao bạn bè. Đinh Trình Hâm với cô cũng có thể tính là khá thân thiết. Chung Tử Anh từ lần đầu gặp đã bị u mê hai chiếc má bánh bao của Đinh Trình Hâm rồi, vậy nên đã trăm phương ngàn kế tiếp cận Đinh Trình Hâm, chính xác hơn là tiếp cận hai chiếc má của anh.
Sau khi đã trở nên thân thiết thì cô bạn chẳng chút kiêng dè gì mà xoa xoa nựng nựng chúng. Chung Tử Anh có một thói quen kì quái là mỗi khi cùng Đinh Trình Hâm nói chuyện, cô sẽ vừa nhéo vừa bóp hai chiếc má phúng phính của anh. Lúc đầu Đinh Trình Hâm có hơi ngại nhưng về sau cũng thành quen rồi.
Tỷ như bây giờ tay cô không ngừng xoa nắn, miệng thì thốt ra muôn lời quan tâm: "Đinh Đinh tớ nhớ cậu quá đi mất. Cậu làm tớ sợ chết đi được, cái tên chết tiệt làm Đinh Đinh của tớ ra nông nổi này, tớ gặp ở đâu sẽ đánh ở đó. Mặc kệ hắn có là 'thái tử gia' đi chăng nữa thì tớ vẫn phải đánh. Đánh cho hắn không ra hình ra dạng để trả thù cho cậu, hắn hại cậu khâu tám mũi, tớ liền phải khiến cái mặt hắn như cái mền thì mới thôi."
Dường như chưa hạ hỏa, Chung Tử Anh dừng lại đôi chút để lấy hơi, tiếp tục nói: "Nhà trường xử hắn như vậy là quá nhẹ rồi, viết kiểm điểm ba ngàn năm mươi chữ, đình chỉ học hai tháng, có thể qua loa hơn được nữa hay không vậy? Huhu Đinh Đinh à ủy khuất cho cậu rồi. Cái tên họ Dịch đáng chết đó tớ phải đánh hắn không ra người ra ngợm gì mới được. Huhu mỗi khi nghĩ tới Đinh Đinh phải chịu đau đớn như thế nào, ở trong bệnh viện ngột ngạt ra sao, tớ liền đau lòng không thôi, càng đau lòng tớ càng muốn lột da, xẻo thịt cái kẻ khiến cậu bị như thế. Ể? Có phải ở trong bệnh viện lâu quá cái má bánh bao của cậu mất rồi không? Oaaaa không chịu đâu, tớ phải bắt cả nhà họ Dịch đó trả lại hai cái má bánh bao của Đinh Đinh lại cho tớ oaaa...."
Mã Gia Kỳ nghe thôi là đã thấy đau đầu, hắn không hiểu làm sao Đinh Trình Hâm có thể chịu được, âm thầm giơ ngón tay cái cho Đinh Trình Hâm.
Đinh Trình Hâm cũng hết cách đành mời cô bạn này đi ăn cho hạ hỏa. Đinh Trình Hâm biết, cô dám nói dám làm, cô đã nói sẽ đánh Dịch Tuấn Phong thì nhất định sẽ phải đánh cho bằng được. Nhìn Chung Tử Anh mỏng manh, tựa hồ có hơi yếu đuối, thật ra trước khi gặp Đinh Trình Hâm cùng Mã Gia Kỳ, cô cũng từng là một 'chị đại' có tiếng ở trong trường.
Song kể từ giây phút Chung Tử Anh quen biết hai người, thì cô bị cái sự cà chớn hay kiếm chuyện mà lại tỏ ra vẻ đạo mạo của Mã Gia Kỳ chọc tức. Ngày ngày chỉ lo tìm cách trả đũa hắn mà chẳng còn thời gian đi làm chị đại.
Quan trọng hơn là khi gặp Đinh Trình Hâm, bị sự khả ái của anh thu hút, thì cô làm gì mà còn thời gian đi quan tâm chuyện khác. Tiêu chí của Chung Tử Anh là nuôi béo Đinh Trình Hâm, nuôi cho hai má như búng ra sữa thành thật sự búng ra sữa. Cô đây chính là bị nhan sắc cảm hóa, từ một chị đại đánh đâu thắng đó thành một cô gái có vẻ ngoài mềm mỏng.
Vẻ đẹp đúng là có thể cảm hóa được một con người. Đây chính là sức mạnh của sự xinh đẹp a.
Đến nhà ăn, thật sự là gặp phải một chút rắc rối. Mã Gia Kỳ muốn chăm sóc chu toàn cho Đinh Trình Hâm, đảm bảo rằng bữa ăn của Đinh Trình Hâm phải đầy đủ dinh dưỡng. Còn Chung Tử Anh thì muốn nuôi béo Đinh Trình Hâm nên cái gì ăn được cô đều muốn Đinh Trình Hâm ăn. Chuyện này gây ra một trận tranh cãi không hề nhỏ.
Mã Gia Kỳ: "Đinh nhi vừa xuất viện phải ăn đầy đủ dưỡng chất mới tốt cho cơ thể. Đồ ăn của cậu quá nhiều dầu mỡ, quá nhiều chất béo sẽ không tốt cho sức khỏe của Đinh nhi."