Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Mười Hai Lần Tỏ Tình (FULL)

Sau lần đó, Mã Gia Kỳ đối với Đinh Trình Hâm ít nói hơn hẳn. Nó không thể gọi là lạnh nhạt, bởi nếu Đinh Trình Hâm chủ động trò chuyện thì Mã Gia Kỳ mới đáp lời. Còn nếu Đinh Trình Hâm không nói thì Mã Gia Kỳ cũng im luôn.

Sự quan tâm, chăm sóc của Mã Gia Kỳ với Đinh Trình Hâm cũng không hề giảm đi, nói cách khác Mã Gia Kỳ vẫn săn sóc Đinh Trình Hâm như ngày nào. Chỉ khác là hắn không hề chủ động nói chuyện.

Đinh Trình Hâm luôn muốn kéo gần khoảng cách với Mã Gia Kỳ, nhưng càng kéo lại càng xa. Anh vì chuyện này mà buồn rầu nối tiếp buồn rầu.

Mã Gia Kỳ thì bận suy nghĩ làm cách nào để Đinh Trình Hâm thôi thích hắn nữa, vậy nên mấy ngày nay hắn một mực trầm mặc, không nói câu nào.

Bất luận hắn nghĩ ra trăm phương ngàn kế gì, đều bị bản thân hắn bác bỏ. Tỷ như, Mã Gia Kỳ từng nghĩ tới hắn sẽ nói với Đinh Trình Hâm là hắn đã có người mình thích. Tuy nhiên cách này không khả thi, hắn với Đinh Trình Hâm dính nhau 24/24, hắn chưa từng thân cận với ai, thậm chí chưa nhìn ai ngoài Đinh Trình Hâm quá 5 giây làm sao có thể nói thích người khác được, cách này quá nhiều sơ hở.

Cách khác, hắn sẽ nói với Đinh Trình Hâm, bây giờ cả hai đã là học sinh lớp 12 rồi, rất gần đến thi đại học, phải chăm học tập thật tốt, không được để yêu đương làm ảnh hưởng việc học. Không được. Cách này quá phổ thông, chắc chắn Đinh Trình Hâm sẽ nghĩ hắn quá giả tạo.

Làm sao đây? Cách này không được, cách kia không xong, Mã Gia Kỳ muốn điên lên rồi a!

Đinh Trình Hâm hẹn Mã Gia Kỳ đến công viên giải trí.

Đinh Trình Hâm hoạt bát mà lăn tăn chạy khắp cái công viên, Mã Gia Kỳ chỉ biết đừng nhìn rồi lắc đầu. Nhưng mà, có lẽ là gặp một chút vấn đề rồi. Mã Gia Kỳ nhìn xung quanh một lượt, không thấy Đinh Trình Hâm đâu. Không phải là lạc rồi đó chứ? Mã Gia Kỳ hoang mang tột độ, lấy điện thoại ra gọi ngay cho Đinh Trình Hâm.

Nhưng anh không thể bắt máy, vì điện thoại của anh đang nằm trong tay hắn, Mã Gia Kỳ đang giữ điện thoại của Đinh Trình Hâm. Nghĩa là bây giờ không còn cách nào để liên lạc với Đinh Trình Hâm được.

Mã Gia Kỳ dùng sức gọi to tên Đinh Trình Hâm nhất có thể, vừa chạy vừa gọi khan cả cổ. Đương lúc tìm kiếm, thì giọng của Đinh Trình Hâm thông qua tiếng loa phát thanh vang lên: "Bạn nhỏ Mã Gia Kỳ nghe rõ, bạn nhỏ Mã Gia Kỳ nghe rõ đây. Cậu đã lạc mất ca ca Đinh Trình Hâm của mình rồi. Bây giờ cậu hãy đến phòng tìm trẻ lạc để có thể gặp lại ca ca của cậu là tớ đi nhé! Đừng có vì phải xa tớ lâu quá mà khóc đó nha~"

Cảm xúc lo lắng, sợ hãi của Mã Gia Kỳ vừa nãy giờ đã biến đi đâu mất sạch. Mã Gia Kỳ lúc này chỉ là nghẹn một cục, Đinh Trình Hâm đang làm gì vậy chứ hả? Mất mặt, thật là mất mặt quá đi!!

Tuy nhiên cũng không thể bỏ lại Đinh Trình Hâm được, tìm trước rồi tính sau. Đến phòng tìm trẻ lạc, quả nhiên là nhìn thấy Đinh Trình Hâm thật. Tay anh cầm một hộp bổng ngô ăn đến ngom lành không biết trời trăng gì luôn.

Kéo Đinh Trình Hâm ra khỏi đó, Mã Gia Kỳ một giọng oán trách: "Cậu nói ai là bạn nhỏ đấy hả? Ai khóc chứ? Chỉ có cậu thôi. Có cậu mới là bạn nhỏ, có cậu mới khóc." Suốt mấy ngày liền cuối cùng Mã Gia Kỳ cũng chủ động mở lời trước.

Đinh Trình Hâm bị nói trúng tim đen liền lớn mắt mà trừng, không chối cãi được. Mã Gia Kỳ lúc này mới chú ý, phiếm mắt anh hơi hồng hồng, có lẽ là khóc thật đi. Mã Gia Kỳ thận trọng hỏi: "Đừng nói là cậu khóc thật đấy nhé?" Đinh Trình Hâm quay mặt sang chỗ khác: "Không có."

Rõ ràng là khóc mà còn chối.

Đi một vòng công viên, ăn uống chơi đùa thoải mái, thì cuối cùng trời cũng đã tối. Mà tối thì ắt sẽ có trò vui. Đình Trình Hâm lôi lôi kéo kéo Mã Gia Kỳ đến khu tàu lượn siêu tốc.

Mã Gia Kỳ nhìn anh: "Tàu lượn siêu tốc? Cậu không sợ sao?" Đinh Trình Hâm hi hi ha ha cười: "Không sợ, chẳng phải đã có cậu rồi sao?"

Người người lần lượt leo lên an ổn ngồi xuống ghế trên tàu lượn. Hai người ngồi cạnh nhau ở hàng thứ năm, khi tàu bắt đầu chạy lên tới điểm cao trào, Mã Gia Kỳ nắm chặt lấy đôi tay đang run rẫy của Đinh Trình Hâm.

Đến khi tàu chạy một mạch từ trên đỉnh cao nhất xuống, có rất nhiều tiếng thét chói tai, trong đó có Đinh Trình Hâm. Người ta thì hét a a ô ô, còn Đinh Trình Hâm thì hét: "A! MÃ GIA KỲ, TỚ THÍCH CẬU A!!"

Tiếng thét a a ô ô quá lớn, mọi người không nghe được rõ Đinh Trình Hâm hét cái gì. Nhưng Mã Gia Kỳ thì khác, hắn ngồi sát bên Đinh Trình Hâm, đương nhiên hắn hoàn toàn nghe rõ anh vừa nói cái gì.Mã Gia Kỳ lòng đầy phiền muộn.

Sau khi chơi tàu lượn xong, hai người ngồi xuống uống nước nghỉ ngơi chút lát. Đinh Trình Hâm hí hửng chỉ vào vòng đu quay khổng lồ có nhiều khoang trên kia: "Gia Kỳ, Gia Kỳ, chúng ta chơi cái đó đi." Mã Gia Kỳ đáp: "Được."

Họ bước vào một khoang, Đinh Trình Hâm ngồi đối diện với Mã Gia Kỳ. Khi vòng bắt đầu quay, Đinh Trình Hâm nói với Mã Gia Kỳ: "Vừa nãy cậu đã do dự." Mã Gia Kỳ "hả" một tiếng.

Đinh Trình Hâm cười chua xót: "Khi tớ nói muốn chơi vòng đu quay, cậu do dự hồi lâu mới đồng ý. Có phải cậu biết rồi không? Cậu biết tớ sẽ tỏ tình với cậu lần nữa, nên cậu do dự không muốn lên đây." Mã Gia Kỳ cúi đầu không đáp, cũng không nhìn Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm nói: "Tớ phát hiện ra dạo này cậu rất thích chơi trò im lặng a." Mã Gia Kỳ vẫn thủy chung không đáp.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!