Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Mật ngọt đời anh - Trương Uyển Du

Trương Uyển Du xấu hổ cười một tiếng: "Ha ha, tôi chẳng có việc gì hết."

Tân Mộ Bạch: "Cô nhìn lại bản thân mình đi, cũng đã là người hơn hai mươi tuổi rồi, sao ngay cả bản thân cũng chăm sóc không tốt? Để người ta lo lắng cho cô như vậy!"

Trương Uyển Du:...

Trương Uyển Du chỉ cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.

Hơn nữa....Trong phòng bệnh luôn có cảm giác thâm trầm, một luồng không khí lạnh, lấy Ân Hàn Tín làm trung tâm tỏa ra khắp bốn phương tám hướng, Trương Uyển Du đã cảm nhận được từng luồng khí lạnh bốc lên.

Ấy thế mà, Tân Mộ Bạch dường như không cảm nhận được qì.

"Ở An thành gia đình tôi vẫn còn một căn hộ, nơi đó chưa có ai sống cả, hay là cô đến nơi đó ở đi, tôi sẽ cử mấy người hầu đi qua chăm sóc cô."

Tân Mộ Bạch chững chạc đàng hoàng đề nghị.

Trương Uyển Du:...

Trương Uyển Du vỗ trán: "Tân Mộ Bạch, rốt cuộc là cậu đang làm cái gì?"

Tân Mộ Bạch trợn tròn mắt: "Người phụ nữ này, cô không nhìn ra được sao? Tôi là đang quan tâm cô đó!"

"Nhưng tôi không cần cậu quan tâm, lại nói, tôi lớn hơn cậu sáu tuổi, sáu tuổi! Nếu lớn hơn mấy tuổi nữa, là tôi có thể làm dì của cậu! "

"Tuổi tác không thành vấn đề, tôi không ngại!"

Trương Uyển Du: ...

Thế nhưng mà tôi sẽ để ý đó! Trương Uyển Du tận tình thuyết phục: "Tân Mộ Bạch, tháng sau cậu còn phải thi đại học không phải sao? Hiện tại, cậu nên tập trung vào học tập, cố gắng thi đậu một trường đại học tốt, như vậy mới có thể không phụ lòng mong đợi của mẹ cậu."

"Tôi muốn học trường đại học nào, chuyện này một câu nói không phải là có thể xong sao!"

Tân Mộ Bạch vẻ mặt ghét bỏ.

Huống chỉ, Tân Mộ Bạch mặc dù là một tên thiếu gia ăn chơi, nhưng ở phương diện học tập lại là học bá, kể cả không băng gia thế, hắn muốn vào được trường đại học nào, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Trương Uyển Du:...

Đúng vậy ha, Tân Mộ Bạch là con trai cả của nhà họ Tân, lại là cháu ngoại Ân Hàn Tín, hắn muốn vào trường đại học nào học, chỉ sợ trường đó sẽ ngay lập tức đem thư thông báo trúng tuyển đưa đến trước mặt hẳn.

"Tân Mộ Bạch, thế nhưng, tôi không thích cậu lắm nha"

"Tình cảm là thứ có thể bồi dưỡng, bây giờ cô không thích tôi, đó là bởi vì cô không hiếu rõ tôi, chờ sau này chúng ta hiểu rõ vê nhau rồi, cô tự nhiên sẽ thích tôi, cô yên tâm đi, nếu mai sau cô với tôi cùng chung sống, tôi nhất định sẽ đối xử với cô thật tốt."

Trương Uyển Du: ...

Đứa nhỏ này sao lại có thể cố chấp như vậy chứ? Chỉ chốc lát sau, Ân lão phu nhân mang theo người hầu cùng tới.

Nhìn thấy Tân Mộ Bạch cũng ở đây, bà hơi ngạc nhiên một chút.

"A, Mộ Bạch cũng ở đây sao, cháu đây là tới thăm dì nhỏ của mình sao?"

"Vâng.

"Không nói sớm, bà sẽ mang thêm một phần bữa tối."

"Bà ngoại, bà không cân phải quan tâm đến cháu, một lát nữa cháu sẽ trở lại trường học."

"À, vậy được rồi."

Tân Mộ Bạch chớp chớp mắt hỏi: "Bà ngoại, bà vô cùng thích dì nhỏ, rất muốn dì nhỏ có thể luôn luôn ở bên cạnh bà đúng không?"

"Đó là điều đương nhiên."

"Vậy thì tốt rồi."

"Cái đứa nhỏ này, toàn hỏi mấy chuyện gì kì quái."

"Bà ngoại, trong phòng nhiều người như vậy, đối với sự hồi phục của thân thể dì nhỏ cũng tốt, vậy cháu đi trước đây."

"Được, Hàn Tín, cháu đi tiên Mộ Bạch đi."

"Vâng."

Ân Hàn Tín đồng ý, liền cùng Tân Mộ Bạch rời khỏi phòng bệnh.

Ân Hàn Tín đưa Tân Mộ Bạch xuống tầng dưới.

Trong thời gian Tân Mộ Bạch đợi lái xe tới đón, ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía Ân Hàn Tín.

"Cậu, cậu có thể giúp cháu làm chút việc được không?"

"Chuyện gì?"

"Giúp cháu theo đuổi Trương Uyển Du nha!"

Ân Hàn Tín: ...

Ân Hàn Tín thong dong nhìn hắn, hững hờ hỏi một câu: "Dự định sắp tới sẽ báo danh vào trường đại học nào chưa?"

"Đương nhiên là chọn trường tại Thành Đô, vậy thì sẽ có thể thường xuyên gặp được Trương Uyển Du."

Tân Mộ Bạch đã sớm tính toán kỹ lưỡng rồi.

Lúc đầu hắn dự định học ở nước ngoài, nhưng từ sau đêm đó, hắn liên quyết định muốn ở lại trong nước.

Đang nói chuyện, tài xế của Tân Mộ Bạch lái xe đến, Tân Mộ Bạch lên xe rời đi.

Chờ xe của Tân Mộ Bạch biến mất khỏi tầm mắt Ân Hàn Tín, Ân Hàn Tín lấy điện thoại ra gọi điện cho một người.

"A lô, tôi là Ân Hàn Tín."

"Liên quan tới chuyện thi đại học của cháu trai tôi Tân Mộ Bạch, ở mục nguyện vọng thi vào trường đại học của hắn, tôi hi vọng điền trong đó chính là đại học nước Anh, trường học không thể tồi tệ được, tuy nhiên, vị trí của trường nhất định phải nằm tại vùng ngoại ô giao thông không thuận tiện."

Đến khi cúp điện thoại, Ân Hàn Tín lộ ra vài phần vui vẻ, sau đó điềm nhiên như không có việc gì xoay người một lần nữa đi đến khu nội trú của bệnh viện.

Sáng hôm sau.

Vụ kiện ly hôn giữa Triệu Tấn An cùng Hàn Phương Hoa lại một lần nữa mở phiên toà.

Sáu giờ sáng, Hàn Phương Hoa đăng Facebook: "Tin tưởng pháp luật là công bằng, nhất định sẽ trả lại công bằng cho tôi."

Sau phiên toà hôm thứ sáu đó, truyền ra rất nhiều tin tức trước đây Hàn Phương Hoa vượt quá giới hạn, rất nhiều cư dân mạng đã đặt ra câu hỏi về tính chân thực của tin tức này.

Sau khi cô ta đăng Facebook, cái đám cư dân mạng kia nhất trí tin tưởng Hàn Phương Hoa.

Huống chị, loại chuyện vượt quá giới hạn này, vốn chính là chuyện mà quần chúng căm ghét nhất, trong mắt bọn họ Hàn Phương Hoa chính là người yếu thế.

Buổi sáng, vừa đến thời gian bệnh viện làm việc, Trương Uyển Du liền vội vàng làm thủ tục xuất viện, sau đó xuất phát đến tòa án.

Tòa án mở phiên toà lúc 9 giờ.

Giờ đã là 8 giờ 58 phút.

Trong toà án, ngoại trừ vị trí của luật sư bào chữa cho nguyên cáo vẫn còn để trống, những vị trí khác đều đã ngồi đầy đủ.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!