“Khung cảnh lay động lòng người quá, hai thằng tiểu tử mang theo hai mỹ nữ xinh đẹp yêu kiều, quả thực là phí của trời mà. Chi bằng để bọn ta chăm sóc cho!”
Lời nói lạnh lùng đột nhiên vang lên khiến bốn người sửng sốt, sau đó bọn họ nhanh chóng quay người lại, trước mặt là tu giả đang đứng dưới tán cây lớn, trên mặt tràn đầy tia sáng lạnh.
Sắc mặt Tô Nhã đanh lại, sau đó hai mắt nghiêm túc nhìn đối phương.
Khuôn mặt của Phù Nguyệt thờ ơ, khóe miệng nở một nụ cười kỳ lạ.
Tô Khanh có chút kích động, đây là lần đầu tiên cậu ta đối mặt với sinh tử, làm sao có thể không hưng phấn được?
Mặt khác, Dương Hạo vẻ mặt lãnh đạm, yên lặng nhìn bảy tu giả đối diện. Không động như núi, khí tức như biển.
“Bọn họ không phải là người của học viện Linh Không chúng ta”, Tô Nhã nhìn chằm chằm bảy tu giả, thấp giọng nói với ba người Dương Hạo.
“Mặc dù trong dãy núi Yêu Ma có rất nhiều yêu ma, cũng rất nguy hiểm, nhưng nguy hiểm nhất vẫn là tiểu đội Tán Tu của tu giả loài người, mượn gió bẻ măng, thừa nước đục thả câu, còn quỷ quyệt hơn cả yêu ma!”, Phù Nguyệt nói.
“Ha ha!”, người đứng đầu trong số bảy người là một người đàn ông trung niên, ánh mắt ông ta nhìn Tô Nhã và Phù Nguyệt ngày càng trở nên dâm tục.
“Các huynh đệ, đợi tôi thưởng thức xong hai người đẹp này rồi các cậu cũng có phần!”, người đàn ông trung niên cười xấu xa.
Đám người phía sau ông ta đột nhiên trở nên hưng phấn, nhìn chằm chằm vào hai cô gái như dã thú.
Lúc này, một thanh niên đứng phía sau người đàn ông trung niên đột nhiên nói: “Đại ca, hôm nay là ngày kiểm tra đánh giá của học viện Linh Không, có lẽ bọn họ là người của học viện Linh Không, chúng ta động vào bọn họ, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Sợ cái gì? Chỉ cần chúng ta xử lý sạch sẽ thì ai biết được là do chúng ta làm? Tôi không quan tâm học viện Linh Không gì đó, tôi rất thích hai người đẹp này, bọn họ phải là đồ chơi của tôi!”, người đàn ông trung niên nói.
Ông ta đã bị dục vọng làm cho mù mắt. Điều này cũng không thể hoàn toàn trách ông ta được, vì Tô Nhã và Phù Nguyệt thật sự rất xinh đẹp, khiến ông ta không thể kiềm chế nổi.
“Hừ! Để đệ xử bọn họ!”, Tô Khanh hừ một tiếng, tức giận tiến lên vài bước.