Lão Ma không ngừng dặn dò Dương Hạo về con đường tương lai, cứ nói mãi nói mãi. Sau khi dặn dò một hồi lâu, Lão Ma bất giác sờ lên đỉnh đầu Dương Hạo.
"Ta coi cậu như đệ tử, những lời dặn dò này cậu phải nhớ kỹ trong lòng, con đường sau này cậu phải đi một mình. Tu vi của ta có hạn, không thể tiếp tục bảo vệ cậu như khi cậu còn ở cảnh giới Tiên Thiên nữa. Cậu làm chuyện gì cũng phải thật cẩn thận".
Sự quan tâm chăm chút tràn đầy khuôn mặt Lão Ma khiến cho Dương Hạo vô cùng cảm động.
“Sư phụ!”
Một tiếng sư phụ, ngàn vạn lần không nỡ, Lão Ma của Dương Hạo sắp phải rời đi rồi, nếu như không gọi ông ấy một tiếng sư phụ, e là sau này sẽ không còn cơ hội nữa
Sư phụ, sư tôn, một từ cách xa nghìn dặm. Sư tôn là danh xưng đối với người thầy, còn sư phụ, xuất phát từ một người cha, một người cha suốt cả cuộc đời. Khi Dương Hạo còn yếu đuối, bé nhỏ, Lão Ma không ngần ngại bạo phát cơ thể, đem hết năng lượng linh hồn tích lũy để bảo vệ y, truyền cho y công pháp và bí thuật. Trong lòng Dương Hạo, địa vị của Lão Ma thậm chí còn cao hơn cả nhà họ Dương.
Nghe thấy Dương Hạo gọi một tiếng ‘sư phụ’, cơ thể Lão Ma khẽ run lên, cảm giác ấm áp không nói lên lời.
Sau đó Lão Ma kiên quyết xoay người, bay về phía ông lão Ma Y.
“Ma Y, nhờ ông cả!”, Lão Ma đối mặt với ông lão Ma Y, không quay đầu nhìn Dương Hạo.
Ông lão Ma Y khẽ liếc nhìn Dương Hạo một cái, sau đó tay trái vẽ một pháp quyết.
“Soạt” một tiếng, Lão Ma hóa thành một tia sáng đen, bay vào trong tay áo của ông lão Ma Y.
Tâm trạng của Dương Hạo lúc này rất hỗn loạn, từ nhỏ y đã là người không dám bộc lộ cảm xúc của mình, y nhận thức rõ được tình yêu của mẫu thân, sự quan tâm của phụ thân và sự ủng hộ của gia đình, nhưng cho đến thời điểm gia tộc họ Dương bị tiêu diệt y vẫn không thể nói một lời yêu thương với người thân của mình.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!