Lấy được hai chiếc nhẫn không gian từ người hai kẻ này, Dương Hạo thu hoạch được không ít.
Đan dược hồi phục có rất nhiều, còn có một ít tinh thạch Thuần Dương. Ngoài ra, tinh thạch trái tim của chiến sĩ Thanh Giáp và chiến tướng Hắc Giáp cũng không hề ít.
Về tu luyện chi pháp cơ bản của Âm Ma Môn đã bị y trực tiếp hủy luôn. Thứ đạo pháp đáng kinh tởm này thật sự không thể lọt vào mắt y được.
“Bùm!”, ngay lúc Dương Hạo đang thu dọn chiến lợi phẩm, đằng xa đột nhiên xuất hiện một cỗ chấn động, sau đó một tia sáng bay lên bầu trời.
“Khí tức mạnh quá, là chiến vương Xích Giáp”, y không khỏi kinh ngạc nói, thân hình nhanh chóng lao về phía xa.
Cách đó trăm dặm, một đỉnh núi tối tăm hiện ra, trên đỉnh núi có tầng tầng tầng lớp lớp tia sáng kỳ dị, những thứ đang di chuyển trên đó giống như rồng như rắn.
Nhìn từ khoảng không, có một cái hố không đáy ở trên đỉnh núi, ánh sáng uốn éo đang tỏa ra từ đó.
Khí tức khủng khiếp vang dội xung quanh cửa hang, và thỉnh thoảng, sẽ có những vệt đen dữ dội vụt qua, biến những tia sáng như rồng rắn lang thang đó thành hư vô.
Trong khu vực do Thần Vương U Sơn cai quản, đây tuyệt đối là một vùng cấm địa. Đừng nói là loài người, cho dù là Thần Vương U Sơn, cũng không dám mạo hiểm xông vào ngọn núi này.
“Ầm! Ầm!”, hai bóng người đang chiến đấu dữ dội dưới đỉnh núi. Ánh vàng lóe lên, Tiêu Tâm đang không ngừng tấn công chiến vương Xích Giáp.
Trong số những thí quân giả, hắn là người mạnh nhất. Núi Cổ La đều tu hành thần lực thượng cổ. Uy thần dâng trào của hắn vô cùng đáng sợ, ký hiệu mây giữa hai lông mày của hắn lóe lên một tia sáng mạnh.
“Bùm!”, mỗi lần tung ra một cú đấm đều buộc chiến vương Xích Giáp phải lui về sau, xét về thực lực thì Tiêu Tâm này mạnh hơn so với chiến vương Xích Giáp hung hãn.
“Chết tiệt! Con người này làm sao có thể có được sức mạnh bạo ngược như vậy?”, chiến vương Xích Giáp đó không ngừng lui về sau, vẻ mặt vô cùng hung tợn.
“Chết!”, vảy màu bay lượn, cơn lốc thành hình. Đây là khả năng đặc biệt của tộc Lân Giáp. Thuộc về sát chiêu hùng mạnh của chiến vương Xích Giáp. Ngay lập tức ánh sáng đỏ thẫm hóa thành cả bầu trời, bao trùm lấy Tiêu Tâm.
Chiến vương Xích Giáp này lạnh lùng nói: “Ngươi không thoát được đâu. Ta chỉ cần giữ chân ngươi, bảy chiến vương kia sẽ kịp tới. Khi đó dù sức lực của ngươi có mạnh cũng sẽ phải chết”.
“Cổ Thần Kim Chung”, Tiêu Tâm không thay đổi sắc mặt. Hai tay vòng quanh thân, nhanh chóng chắp lại.
Những tia sáng màu vàng kim tỏa ra khắp cơ thể, tạo thành cái chuông vàng cực lớn, bao phủ hoàn toàn thân thể của hắn.
“Đinh!”, một loạt âm thanh giòn giã vang lên. Cổ Thần Kim Chung đã chặn hết vảy màu. Tuy nhiên trên bề mặt chuông vàng xuất hiện một tầng rung động, sự sắc bén của những chiếc vảy màu đang không ngừng bào mòn lớp phòng ngự của nó.