Chương 51 Dáng dấp khi hôn của người đàn ông này quá gợi cảm
Sầm Dao đi ra ra khỏi phòng, rất lâu sau đôi chân vẫn còn mềm nhũn, mặt nóng bừng không chịu nổi.
Hiện tại cô vẫn còn choáng váng, đã quên mất mấy lời cuối cùng Thương Đình Lập nói với mình.
Vượt qua đám người, đã đi đến cửa Thiên Thượng Nhân Gian.
Dư Phi đang đứng chờ ở cửa, nhìn thấy Sầm Dao, kinh ngạc một thoáng, sau đó lại chào hỏi: “Cô Sầm”
“Xin chào.” Sâm Dao đáp lại.
Đưa chìa khóa cho bảo vệ, để họ lái xe qua, cô gọi điện thoại cho Khương Oánh Oánh. Hiện tại cô chỉ muốn nhanh chóng rời đi!
Vừa gọi điện thoại vừa nhìn về phía cửa phòng. Không nhìn thấy Khương Oánh Oánh đi ra, chỉ thấy Thương Đình Lập đang tới.
Cô cắn môi, quay mặt đi như không nhìn thấy.
Đợi một lúc sau, Khương Oánh Oánh cũng không nghe điện thoại, có lẽ bên trong rất ồn, căn bản là không nghe thấy.
“Cô Sầm, xe của cô đây” Bảo vệ đã lái xe qua, đưa chìa khóa xe cho Sâm Dao.
Sầm Dao rất muốn bỏ mặc Khương Oánh Oánh ở đây luôn cho rôi. Có Khương Húc Đông, còn sợ không có người đưa cô ấy về sao.
Cô với tay lấy chìa khóa, nhưng tay còn chưa chạm vào vòng kim loại, đã bị một bàn tay khác chìa ra, cướp mất chìa khóa của cô.
Sầm Dao quay đầu, Thương Đình Lập đã đứng ngay sau lưng cô.
“Chìa khóa của tôi” Hiện tại bình tĩnh lại, cô chỉ cảm thấy cảnh tượng lúc nãy rất ngượng ngùng.
Ngoại trừ tìm anh đòi chìa khóa, cô cũng chẳng biết phải nói gì nữa.
Thương Đình Lập lấy chìa khóa đưa cho Dư Phi: “Đưa cô Sâm về”
“Không cần, tôi tự mình lái xe được” Sầm Dao không muốn nhận ân tình của Thương Đình Lập.
“Đã uống ba ly rượu, sao còn lái xe được?” Thương Đình Lập hỏi.
Sầm Dao tức giận bản thân cuối cùng uổng công rồi. Vẫn bị hôn, ba ly rượu đó căn bản là uổng công uống.
Cô kiên trì nói: “Tôi tìm người lái xe là được”
“Nói địa chỉ cho Dư Phi” Thương Đình Lập dường như không nghe thấy lời cô nói vậy. Bên này, Khương Oánh Oánh cuối cùng cũng chạy từ phòng ra: “Dao Dao, chị đừng bỏ lại em”
Dư Phi nhìn ông chủ mình một cái: “Vậy anh…”
“Lão Phó sẽ qua” Thương Đình Lập đáp.
Lúc này Dư Phi mới gật đầu, đã mở cửa sau xe của Sầm Dao: “Cô Sâm, Cô Khương, lên xe đi”
Sầm Dao cũng không cố chấp với Thương Đình Lập nữa. Nghĩ nghĩ rôi bước lên xe. Khương Oánh Oánh vẫy tay với Thương Đình Lập, dáng vẻ rất thân quen: “Tạm biệt, chủ tịch Thương! Có cơ hội lân sau gặp lại.
Sầm Dao kéo cô vào xem Khương Oánh Oánh xoa xoa tay: “Dao Dao, chị đừng kéo em. Em đau đó”
“Đau thì mau ngồi đàng hoàng đi”
Sầm Dao đóng cửa lại, cự tuyệt cho Khương Oánh Oánh chào đối phương.
Khương Oánh Oánh than thở: “Dao Dao, con người chị thật vô tình mà.
Rõ ràng lúc nãy còn hôn đến nồng nhiệt, sao chùi miệng một cái là chị có thể làm như không có chuyện gì xảy ra rồi?”
Ở phía trước, động tác xoay vô lăng của Dư Phi dừng lại.
Xem ra, vừa rồi trong phòng mình đã bỏ lỡ một màn hay ho rồi.
Sầm Dao quấn bách, véo một cái vào đùi Khương Oánh Oánh: “Em đừng nói nữa”
Khương Oánh Oánh biết người phía trước đang nghe, liên hạ giọng. Chỉ nghiêng qua kề sát vào tai Sâm Dao, nói: “Lúc nấy trong phòng như muốn nổ tung”
“Hừ … Sâm Dao im lặng lờ đi.
“Đều nói chủ tịch Thương rất đẹp trai. Không phải là một nụ hôn đùa giỡn, dáng vẻ của nụ hôn đó cũng quá gợi cảm, ai nhìn cũng phải phấn khích”
Sâm Dao vừa nhớ tới hình ảnh đó, chỉ thấy trong xe có một cỗ nhiệt nóng rẫy. Nhưng rõ ràng hôm nay trời lạnh mà.
Cô lắng lặng mở cửa sổ xe, mặt không biểu cảm đáp: “Em cảm thấy phấn khích, vậy em đi theo đuổi anh ta đi, dù sao anh ta cũng còn độc thân.
“Chồng của bạn, không thể cướp.
Hai người rất xứng đôi, em chỉ là một người mãn nguyện ăn dưa trong đám đông thôi. Hình ảnh hai người ở bên nhau, thật sự rất đẹp”
Sầm Dao lườm cô ấy một cái: “Chồng đâu ra chứ, em còn nói linh tinh nữa thì chị sẽ bỏ em lại bên đường, em tự đi bộ về đi”
Khương Oánh Oánh cầm tay Sầm Dao lắc lắc: “Chị không nỡ đâu”
Khương Oánh Oánh làm âm ĩ một hồi, cuối cùng cũng dừng lại. Sầm Dao thỉnh thoảng liếc nhìn Dư Phi ngồi ở phía trước, sau một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được, hỏi: “Dư tiên sinh, thân thể của Hựu Nhất thế nào rồi? Có tốt lên chút nào không?”
Dư Phi đáp: “Ngày hôm qua mới đi khám, tinh thần không tốt lắm, cũng không đến trường học, chỉ nằm ở nhà ngủ.
“Đã lâu vậy rồi, cũng không chuyển biến tốt sao?”
“Đã tốt hơn một chút, nhưng không nhiều. Mỗi ngày bác sĩ Trần đều qua đó.”
Sầm Dao vừa nghĩ đến cậu nhóc còn nhỏ đã phải chịu khổ sở như vậy, trong lòng rất khó chịu.
“Mẹ của nhóc có đến thăm không?” Cô biết đứa trẻ này thiếu tình thương, bằng không cũng sẽ không luôn nhớ mong mình.
“Mẹ của tiểu thiếu gia?” Đối với vấn đề này, Dư Phi có chút ngoài ý muốn, lắc đầu: “Tôi chưa từng thấy „ qua: Sầm Dao liền không hỏi nhiều nữa.
Dư Phi đưa họ về nhà, Sầm Dao ném túi, nằm dài trên sô pha.
Khương Oánh Oánh đi qua, nhếch môi nhìn cô cười.
Sâm Dao bị nụ cười của cô làm cho tê dại: “Đi tắm đi. Em không tắm thì chị tắm”
“Lần này thì em chắc chắn một trăm phần trăm rồi!”
“Chắc chắn chuyện gì?”
“Chủ tịch Thương có ý với chị!”
“..” Sầm Dao đứng dậy: “Chị đi tắm.
“Dao Dao, sao chị cứ không chịu đối diện trực tiếp với vấn đề vậy?”
Khương Oánh Oánh kéo cô.
Sầm Dao trở nên nghiêm túc, quay đầu nhìn Khương Oánh Oánh: “Em cũng đã nghe rồi đó, anh ấy đang theo đuổi mẹ ruột của con mình, sau này nói không chừng còn kết hôn. Hôm nay hôn nhau không chỉ có chị và anh ấy, còn có nhiều cặp nam nữ khác. Nhưng mọi người đều hiểu, đây chỉ là một trò chơi tiêu khiển, đối với chị và Thương Đình Lập mà nói thì đều là hôn chơi, cũng chính là hôn chơi. Nếu chị cho rằng chơi là thật, thì chị thật sự quá ngu ngốc rồi”
Khương Oánh Oánh một câu cũng không thể đáp lại được, chỉ lắng lặng thu tay lại, không làm loạn nữa.
Bởi vì lời của Sầm Dao nói có lý.
Hơn nữa, cô hiểu Sầm Dao nhất, cô ấy là một người kiêu ngạo, cuộc hôn nhân với Bộ Tử Ngang đã hủy hoại toàn bộ sự kiêu ngạo và lòng tự trọng của cô. Nếu như lại có một tình cảm mới tiếng vào cuộc sống của cô, cô sẽ rất thận trọng, giống như đi trên băng mỏng, tuyệt đối không để bản thân rơi vào bước đường cũ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!