CHƯƠNG 622
Đã đến giờ ăn tối.
Bởi vì có Lâm Giai Nhi nên hai đứa trẻ đều không hoạt bát như mọi khi. Suốt bữa cơm, chúng chỉ vùi đầu vào ăn, không nói một câu nào.
Tống Vy cũng không biết phải nói gì, nên cuối cùng dứt khoát không nói lời nào.
Kết quả là bầu không khí trong phòng ăn rộng lớn trở nên vô cùng kỳ lạ, còn có vẻ khá nặng nề.
Cuối cùng, Lâm Giai Nhi chủ động lên tiếng, phá vỡ bầu không khí im lặng.
Cô ta nhìn cổ Tống Vy: “Cô Tống, cô không đeo mặt dây chuyền tôi tặng sao?”
“Tôi vứt đi rồi.” Tống Vy uống một hớp canh, trực tiếp trả lời.
Mặt Lâm Giai Nhi không khống chế được: “Vứt rồi?”
“Phải.” Tống Vy gật đầu.
Lâm Giai Nhi cắn môi, vẻ mặt dường như rất khó chịu: “Tại sao? Là do đó là quá tôi tặng sao?”
Tống Vy đặt đũa xuống, muốn nói gì đó.
Lâm Giai Nhi lại nói: “Cô Tống, cô không nghĩ là cô như vậy rất quá đáng sao? Tôi có ý tốt muốn tặng cô một món quà, làm sao cô lại có thể vứt đi?”
Nghe cô ta chất vấn, Tống Vy khoanh hai tay lại nhìn cô ta trông như cười mà không phải cười: “Quà không tốt thì tôi không thể vứt đi sao?”
“Quà gì thế?” Nhìn thấy hai người phụ nữ xảy ra tranh chấp, cuối cùng Đường Hạo Tuấn cũng lên tiếng, đặt đũa xuống nhìn Lâm Giai Nhi.
Ánh mắt Lâm Giai Nhi thoáng động: “Là một sợi dây chuyền.”
“Là dây chuyền gì vậy, phiền cô Lâm có thể nói cho tôi biết được không?” Vẻ chế nhạo trên mặt Tống Vy càng đậm hơn.
Thấy vậy, Đường Hạo Tuấn đã đoán được món quà có vấn đề, sắc mặt anh trầm xuống: “Giai Nhi, cậu tặng cái gì vậy?”
“Tôi…” Lâm Giai Nhi nắm chặt chiếc đũa, mãi một lúc lâu cũng không trả lời.
Tống Vy không thể đợi thêm nữa, cô cười khẩy nói: “Nói không nên lời đúng không? Vậy để tôi nói thay cho nhé, cô ta tặng em một con chuột.”
“Chuột?” Lông mày Đường Hạo Tuấn nhíu chặt lại: “Giai Nhi, tại sao cậu lại tặng chuột?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!