CHƯƠNG 522
Mặc dù vóc dáng của họ không được như trước nữa, nhưng trong mắt Đường Hạo Tuấn, họ mới là những người đẹp nhất.
Anh nghĩ, đến khi bụng của Tống Vy to lên nhất định cũng sẽ rất đẹp!
“Hạo Tuấn!” Anh đang suy nghĩ thì tự nhiên có một giọng nữ mềm mại vang lên.
Đường Hạo Tuấn thu lại những suy nghĩ của mình, bình tĩnh trở lại. Anh quay đầu nhìn sang trái, thấy Lâm Giai Nhi mặc quần áo bệnh nhân bước đến. Anh chợt cau mày, sau đó đứng dậy dìu cô ta ngồi xuống ghế băng.
“Sao cậu lại ở đây?” Anh ngồi trở lại vị trí vừa rồi, cảm thấy không vui lắm: “Sức khỏe cậu không tốt thì đừng đi lại lung tung.”
Lâm Giai Nhi lè lưỡi: “Tôi nghe y tá nói cậu và cô Tống đến bệnh viện nên mới tới xem thử. Hạo Tuấn, cô Tống có thai rồi sao?”
Cô ta liếc nhìn tấm biển khoa phụ sản đối diện, sâu trong ánh mắt xuất hiện sự ghen tị và điên cuồng.
Nhưng nó cũng nhanh chóng biến mất, nhanh đến mức không ai có thể nhìn thấy.
Đường Hạo Tuấn không hề có ý muốn giấu Lâm Giai Nhi, đôi lông mày đang chau lại dần thả lỏng: “Ừ.”
Nhìn thấy sự dịu dàng trong mắt anh, trong lòng Lâm Giai Nhi cảm thấy nhói đau, sự ghen tị sâu trong mắt cô ta càng trở nên rõ ràng hơn, nhưng không hề thể hiện chút nào ra bên ngoài. Cô ta còn làm như vui mừng thay cho anh: “Như vậy thì hay quá rồi, Hạo Tuấn. Chúc mừng cậu, sắp làm ba rồi.” Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
Khóe môi Đường Hạo Tuấn khẽ nhếch lên: “Cảm ơn.”
Lâm Giai Nhi xua tay: “Không cần cảm ơn, là điều nên làm thôi. Hạo Tuấn, cậu thích con trai hay là con gái?”
“Tôi thích cả.” Nghĩ đến Hải Dương và Dĩnh Nhi, khóe miệng Đường Hạo Tuấn càng cong lên nhiều hơn.
Hải Dương và Dĩnh Nhi đáng yêu như vậy, đứa bé này nhất định cũng sẽ như thế.
Tống Giai Nhi ghen tị đến phát điên nhưng trên mặt cô ta vẫn luôn tươi cười: “Vậy sao, cậu và cô Tống đều đẹp như vậy, đứa bé hai người sinh ra nhất định cũng rất đẹp, làm sao có thể không thích được?”
Câu nói này có vẻ hơi kỳ lạ, Đường Hạo Tuấn không cười nữa, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn: “Con của tôi cho dù thế nào thì tôi cũng thích, chuyện này không liên quan đến vẻ ngoài của nó. Cậu hiểu không Giai Nhi?”
Lâm Giai Nhi nghe ra được sự khó chịu trong lời nói của anh, trong lòng vừa buồn vừa giận.