CHƯƠNG 514
Hai đứa trẻ cũng mệt đến nỗi ngủ thiếp đi trên xe.
Tống Vy và Đường Hạo Tuấn mỗi người bế một đứa về phòng, sắp xếp ổn thỏa.
Đại khái là cả sáng lẫn tối đều nghe được chuyện liên quan tới Kiều Phàm từ miệng Tống Vy.
Đêm nay, Đường Hạo Tuấn hung hăng đòi hỏi cô, giày vò cô tới kiệt sức, sắp ngất đi đến nơi mới chịu buông cô ra.
Mà lúc ấy, Tống Vy ngay cả sức nói chuyện cũng không còn, chỉ có thể thở hổn hển nằm trên giường, giương mắt ai oán nhìn người đàn ông vẫn tràn đầy tinh thần đứng ở mép giường, vừa nhắm mắt lại đã ngủ thiếp đi.
Chớp mắt một cái, một tuần đã trôi qua.
Hôm nay, lúc Tống Vy dậy thì đã là chín giờ sáng.
Đường Hạo Tuấn đã đưa hai đứa trẻ đi từ sớm.
Còn vì sao cô lại dậy muộn như vậy, phải trách Đường Hạo Tuấn đêm qua không biết tiết chế.
“Chào buổi sáng, cô Tống.” Dì Vương thấy Tống Vy đi từ trên tầng xuống, mỉm cười chào hỏi.
Tống Vy ngáp một cái, tinh thần không được tốt cho lắm, mỉm cười đáp: “Chào buổi sáng.”
“Cô Tống, sắc mặt cô không tốt lắm, bị ốm sao?” Dì Vương thấy mặt mũi cô tái nhợt thì liền thu lại nụ cười, lo lắng quan tâm hỏi.
Tống Vy sờ trán mình: “Không sao đâu.”
Khi cô rửa mặt, đúng là thấy sắc mặt mình không tốt cho lắm, nhưng cũng không thấy chỗ nào không thoải mái, nên chắc không phải bị ốm. Có lẽ do tối qua nghỉ ngơi không tốt thôi.
Nghĩ vậy, Tống Vy đột nhiên cảm thấy dạ dày nhộn nhạo, một cảm giác buồn nôn trào lên ngực.
Sắc mặt cô chợt thay đổi, vội vàng che miệng chạy vào nhà vệ sinh.
Dì Vương thấy vậy, sợ hãi vội vàng chạy theo.
Khi tới toilet, thấy Tống Vy ghé vào mép bồn cầu, nôn đến nỗi chảy cả nước mắt.
“Cô Tống, cô sao thế?” Dì Vương tiến lên, vội vàng hỏi.
Lúc này Tống Vy đã nôn gần hết, dạ dày không còn cồn cào như trước nữa.
Cô thở hổn hển đứng dậy, nhấn vòi nước rồi mới quay đầu lại nói: “Tôi không sao đâu.”
“Làm sao có thể không sao được? Mặt cô đã trắng bệch ra như vậy rồi kia kìa!” Dì Vương nhìn cô lo lắng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!