CHƯƠNG 309
“Hả?” Tống Vy sững sờ: “Vì sao?”
Đường Hạo Tuấn không trả lời, cắt băng gạc dán lên vai cho cô.
Tống Vy thấy anh không nói gì, rũ mắt suy nghĩ.
Niềm vui mà anh nói, chắc là chỉ Dục Hỏa Trùng Sinh.
Nếu cô không trở lại, ông Mạc cũng từ chối, nói không chừng tới bây giờ Dục Hỏa Trùng Sinh còn chưa triển khai.
Nghĩ vậy, khóe miệng Tống Vy nở một nụ cười chua xót.
“Được rồi!” Bôi thuốc xong, Đường Hạo Tuấn kéo áo lên cho Tống Vy.
Tống Vy đứng lên: “Cảm ơn tổng giám đốc Đường, vậy tôi đi trước đây, tôi còn phải tới đồn cảnh sát một chuyến nữa.”
“Tới đó xong sẽ về chung cư sao?” Đường Hạo Tuấn rút một tờ khăn giấy trên bàn làm việc của bác sĩ Vương, lau thuốc trên tay rồi hỏi.
Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, tới đồn cảnh sát xong chắc trời cũng sắp tối rồi.”
“Vậy tôi đi cùng em.” Đường Hạo Tuấn vứt khăn giấy đi.
Tống Vy nhướng mày: “Đi cùng tôi?”
“Em cảm thấy mình có thể lái xe với cánh tay này sao?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt nhìn cô.
Đôi môi đỏ mọng của Tống Vy mấp máy, sau đấy không còn gì để nói nữa.
Tình hình lúc này của cô, đúng là không thể lái xe.
“Được rồi, đi thôi, lát nữa tôi lái xe.” Đường Hạo Tuấn nói, đút tay vào trong túi, mở cửa đi ra ngoài.
Tống Vy không còn cách nào, chỉ có thể đi theo.
Trở lại phòng bệnh của Kiều Phàm.
Kiều Phàm thấy cô vào, lập tức đặt điện thoại xuống: “Tống Vy, kiểm tra xong rồi sao?”
“Ừ.” Tống Vy gật đầu.
“Thế nào rồi?”
“Vết thương nhẹ cấp độ hai.” Tống Vy phe phẩy tờ báo cáo khám nghiệm vết thương trên tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!