CHƯƠNG 290
“Đúng là có khả năng như cậu nói thật, vậy tớ cũng phải đứng cách xa cô ta một chút.” Nói rồi, Giang Hạ lập tức tránh ra xa.
Tống Vy dở khóc dở cười: “Được rồi, chúng ta đi thôi, tới gặp phân hội trưởng để đưa đồ cho ông ấy.”
“Được.” Giang Hạ gật đầu, vòng qua người Tống Huyền đi ra sau Tống Vy, rồi cùng cô vào văn phòng của phân hội trưởng.
Ánh mắt Tống Huyền nhìn chằm chằm về về cánh cửa văn phòng đã đóng chặt, thầm thề trong lòng.
Cô ta nhất định không tha cho hai người bọn họ!
Cứ chờ đi, sớm muộn gì cô ta cũng khiến bọn họ phải trả lại mười lần, một trăm lần nỗi nhục hôm nay cô ta phải chịu.
Tống Huyền một mạch rời đi.
Sau khi cô ta đi không được bao lâu, Tống Vy và Giang Hạ đến đưa đồ xong cũng ra ngoài.
“Vy Vy, vậy tớ về bệnh viện đây.” Giang Hạ vươn vai.
“Chờ một chút, cậu dẫn hai đứa trẻ đi hộ tớ luôn đi. Buổi thi hôm nay không biết bao giờ mới kết thúc, cứ để bọn chúng ở đây tớ cũng không yên tâm. Dù sao Tống Huyền cũng ở đây, tớ lo cô ta nhìn thấy hai đứa sẽ lại làm gì bọn trẻ.” Tống Vy xoa huyệt thái dương, lo lắng nói.
Giang Hạ vỗ vai cô: “Được rồi, cậu đừng nghĩ linh tinh nữa, tớ đưa hai đứa đi là được chứ gì, bọn trẻ đâu rồi?”
“Đang ở trong phòng nghỉ, cậu đi với tớ.” Tống Vy nói xong liền đi đằng trước dẫn đường.
Hai người đến phòng nghỉ.
Hai đứa bé đang ngồi xem phim hoạt hình, nhìn thấy hai người bước vào, vui mừng nhảy xuống khỏi sofa chạy ào đến: “Mẹ, mẹ nuôi.”
Tống Vy đặt Tống Hải Dương xuống, đẩy thẳng bé đến trước mặt Giang Hạ: “Giang Hạ, làm phiền cậu chăm sóc bọn trẻ, tớ về hội trường đây, cuộc thi vẫn còn đang diễn ra.”
“Cậu đi đi.” Giang Hạ mỉm cười, vẫy tay với cô.
Tống Vy ừ một tiếng, xoa đầu hai đứa trẻ rồi rời khỏi căn phòng nghỉ.
Về đến hội trường, bộ trưởng thấy cô vào liền nói: “Cuộc thi chính thức bắt đầu, thời gian là hai tiếng.”
Thư ký Vương gật đầu, lấy một chiếc đồng hồ ra đặt giờ.
Tống Vy ngồi vào chỗ của mình, cô hít sâu một hơi, lật trang giấy thiết kế đầu tiên, nhắm mắt lại bắt đầu suy nghĩ, tìm cảm hứng thiết kế.