CHƯƠNG 1776
Sau đó, hai người ném Giang Vân Khê sang một bên, không nhắc tới nữa mà tiếp tục xem xét tài liệu của các nhà thiết kế khác.
Sau khi xem xong, Trần Châu Ánh chợt nghĩ ra điều gì đó, hỏi: “Đúng rồi Vy Vy, những nhà thiết kế này cũng phải tìm kiếm người mẫu phải không?”
“Đúng vậy, nhưng người mẫu không phải là đối tượng chú ý chính của chúng ta, vì vậy chúng ta không có bất kỳ thông tin nào về người mẫu.” Tống Vy gật đầu đáp lại.
Trần Châu Ánh ừm một tiếng: “Nói cũng đúng, vậy thì không quan tâm nữa, vẫn nên quan tâm mấy nhà thiết kế này, mặc dù chúng ta sẽ không đi lôi kéo mấy nhà thiết kế này, nhưng có thể tìm hiểu trước, đợi khi chia nhóm, tranh thủ kéo về, không kéo được thì thôi.”
“Đúng.” Tống Vy gật đầu: “Mặc dù tuyển thủ rất quan trọng, nhưng người hướng dẫn như chúng ta cũng rất quan trọng. Cho dù tuyển thủ mà mình gặp không phải thiên phú, nhưng tớ tin, chỉ cần chỉ dạy tốt, thì vẫn có cơ hội thắng. ”
“Nói cũng đúng.” Trần Châu Ánh cười.
Hai người ghi nhớ thông tin của những nhà thiết kế này trong lòng, dự định để sau này âm thầm quan sát, có thể kéo được thì kéo, không kéo được thì để tự nhiên thôi.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng hai người cũng xem xong tài liệu, sau đó bước ra khỏi phòng làm việc, trở về phòng của mình.
Ngày hôm sau là lễ khai mạc cuộc thi.
Với tư cách là giám khảo, cũng là hướng dẫn, Tống Vy và Trần Châu Ánh phải tham gia.
Hai người đến hội trường cuộc thi, các giám khảo và tuyển thủ khác về cơ bản đã đến đủ rồi.
Nhiều giám khảo trong đó đều quen biết với Tống Vy và Trần Châu Ánh, vì một số người trong số họ cũng đã tham gia các cuộc thi quốc tế trước đó.
Nói ra, thì còn là đối thủ.
Tất nhiên, sau này vẫn là đối thủ.
Tống Vy và Trần Châu Ánh bưng ly rượu vang đỏ đến nói chuyện với các giám khảo mà họ quen biết, tuy là đối thủ của nhau, nhưng có quen thì cũng nên chào hỏi.
Còn những tuyển thủ khác, dù có quen biết hay không, cũng sáp lại với nhau để tìm hiểu nhau, bởi vì tiếp theo đây, bọn họ có thể là đồng đội, cũng có thể là đối thủ của nhau.
Tìm hiểu nhiều hơn không phải là điều xấu, nếu cuối cùng là đồng đội thì cũng sẽ dễ hợp tác hơn.
Nếu là đối thủ, tìm hiểu kỹ về nhau cũng có thể có ích trong các cuộc thi phía sau.
Vì vậy, nói thẳng ra, buổi khai mạc này thực chất là một nền tảng để ban giám khảo và các tuyển thủ tìm hiểu nhau và học hỏi lẫn nhau một cách âm thầm thôi.
“Vân Khê, em đang nhìn cái gì vậy?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!