CHƯƠNG 1765
Tống Vy nghe thấy tiếng đáp lời, cô vặn chốt cửa, đẩy cửa vào: “Hạ, cậu đang làm gì vậy?”
“Hả, tớ đang phân loại tài liệu, có chuyện gì không vậy Vy Vy?” Giang Hạ ngẩng đầu lên hỏi.
Tống Vy bước qua: “Cũng không có chuyện gì đâu, chỉ là bên ngoài đang nghị luận về cậu kìa, cậu có biết không?”
“Nghị luận về tớ?” Động tác của Giang Hạ dừng lại, sau đó mông lung hỏi: “Bọn họ đang nghị luận gì về tớ vậy?”
Tống Vy cười khẽ: “Đương nhiên là chuyện cậu thoát kiếp độc thân.”
“Sao bọn họ biết được?” Giang Hạ kinh ngạc mở to mắt.
Tống Vy kéo cái ghế ra ngồi xuống: “Thì nhìn ra là được, từ sáng đến trưa cậu không gọi điện thoại thì là trò chuyện Zalo, còn cười khúc khích, ai cũng đều có thể thấy rõ là cậu đã yêu đương. Sao nào, cảm giác yêu đương với Tô Cẩm Thành như thế nào, tớ thấy hình như là cậu không còn mâu thuẫn như tối hôm qua nữa.”
Cô nhìn Giang Hạ.
Giang Hạ đẩy tài liệu qua một bên, rót cho cô một ly cà phê: “Đúng là không còn mâu thuẫn như hôm qua nữa, nhưng mà cũng không thể nói lòng tớ đã hoàn toàn chấp nhận Tô Cẩm Thành. Tô Cẩm Thành cũng biết là tớ cần có thời gian để thay đổi, cho nên lúc anh ấy tìm tớ nói chuyện cũng không trực tiếp làm ra hành động thân mật với tớ, mà là lo lắng cho tớ, lúc nói chuyện, anh ấy cũng cố gắng nói đến những chủ đề mà tớ thích, cho nên tớ mới cười.”
“Hóa ra là như vậy, nhưng mà dù sao thì một người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu cậu, cái gì cũng nghe theo ý cậu, cậu nên đối xử công bằng với người ta, đừng có để người ta chủ động mãi, cậu cũng nên chủ động một chút.” Tống Vy nhấp một ngụm cà phê rồi nói.
Giang Hạ gật đầu: “Tớ biết rồi, tớ sẽ cố quên Kiều Phàm, thử yêu Tô Cẩm Thành.”
“Vậy là tốt rồi, à quên nữa, hai ngày nay cảm thấy như thế nào?” Ánh mắt Tống Vy rơi vào bụng cô ấy.
Giang Hạ đưa tay sờ bụng, trong mắt lóe lên một tia dịu dàng: “Nói thật thì không tốt cho lắm, cảm giác buồn nôn càng ngày càng tăng, có nhiều khi làm tớ không thể chịu đựng được, vì vậy mà tớ mới biết mang thai cực khổ như thế, nhưng mà nghĩ tới sau này có một đứa nhỏ gọi tớ là mẹ, tớ lại cảm thấy chẳng có gì mà mình không thể vượt qua.”
“Có thể nghĩ được như vậy là đã tốt lắm rồi, dù sao thì cậu một lòng muốn giữ lại đứa bé này, vậy thì cậu phải có trách nhiệm với nó, không thể bởi vì cảm giác khó chịu lúc mang thai mà cảm thấy hối hận. Tớ chỉ sợ cậu như thế thôi, bởi vì có rất nhiều người vừa mới làm mẹ, ban đầu bởi vì mang thai khó chịu mà muốn phá bỏ con mình, không phải là trước giờ không có chuyện đó.”
“Yên tâm đi, tớ không phải là người như vậy đâu.” Giang Hạ cười cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!