CHƯƠNG 1489
Điều này khiến Tống Vy có chút bực mình và cảm thấy suy sụp, nhưng mà, cũng ẩn chứa một tia hy vọng trong đó.
Phải khóa cửa phòng lại, nhất định trong đó có đồ vật quan trọng.
Tuy rằng không biết là gì, nhưng cô nhất định nghĩ cách tìm ra, lỡ đâu là đồ có thể liên lạc với thế giới bên ngoài.
Nghĩ đến đây, Tống Vy buông tay nắm cửa ra, trở về căn phòng ban đầu mình đã ở.
Cô sợ cô đứng ngoài cửa một căn phòng khác quá lâu, bị người giúp việc nhìn thấy rồi nói cho chủ nhà thì thật sự rất phiền phức.
Người giúp việc thì dễ lừa gạt, nhưng mà chủ nhân của căn biệt thự này chắc chắn không hề dễ lừa.
Trở về phòng, Tống Vy mở đèn lên.
Ánh đèn màu vàng nhạt mang đến cho cô cảm giác an toàn và như được an ủi ở một hoàn cảnh xa lạ như thế này.
Nhưng mà cô biết rằng, cho dù ánh đèn có thể khiến cô cảm thấy an toàn, nhưng mà cảm giác an toàn này cũng không phải là thật sự an toàn.
Cô không biết người đưa cô đến đây là ai, bọn họ lại có mục đích gì.
Nhưng mà cô biết chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.
Thật ra cô đang nghi ngờ người mang cô đến đây là Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi, lại xưng hô ông chủ cô chủ như vậy, cũng rất thích hợp với Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi.
Chỉ là trước khi không nhìn thấy hai người bọn họ thì cô không thể hoàn toàn kết luận.
Tất cả mọi việc chỉ có thể chờ đến tối mới có thể biết được.
Tống Vy ngồi ngay ngắn trên giường, lẳng lặng chờ trời tối.
Đợi mấy tiếng đồng hồ, rốt cuộc trời cũng đã tối xuống.
Tống Vy nghe thấy tiếng quạt truyền đến từ trên đỉnh biệt thự.
Cô vội vàng đứng dậy, nhanh chóng đi về phía ban công, ngẩng đầu lên nhìn, cô nhìn thấy giữa bầu trời là chiếc máy bay trực thăng, hai mắt cô liền phát sáng.
Là máy bay.
Đây chính là phương tiện giao thông đầu tiên mà cô nhìn thấy cho đến ngày hôm nay, hơn nữa còn là máy bay.
Có máy bay, xem ra cô muốn chạy trốn cũng không phải là không có khả năng.