Chương 1257
Thế nên Hải Dương muốn nghe thì cứ để cậu nghe.
Hạ Bảo Châu cũng hiểu ý Tống Vy, thấy Hải Dương không che tai cũng không bận tâm, nói thẳng món đồ mình thấy: “Là gián, còn sống, tớ vừa mở ra thì bọn chúng lập tức bay ra, bay khắp phòng, thậm chí còn đáp xuống mặt tớ, nhơm nháp, buồn nôn chết.”
Nói xong, cô ấy bèn xoa cánh tay nổi da gà, vẻ mặt kinh tởm tột độ.
Tống Vy nghe thế thì trong đầu lập tức tưởng tượng hình ảnh miêu tả, dạ dày bắt đầu chua chua.
Thế nhưng Tống Vy không đoái hoài tới những thứ kinh tởm này, vội vàng nhìn sang Tống Hải Dương, muốn xem thằng nhóc này có ghê tởm không.
Nằm ngoài dự liệu, ngoài việc nhíu mày thì phản ứng của Tống Hải Dương không mạnh như các cô.
Xem ra năng lực chịu đựng của cậu tốt hơn cô nghĩ.
“Sau đó thì sao? Cậu xử lí mấy con gián kia thế nào?” Tống Vy thở mạnh, đè cơn khó chịu trong dạ, lại hỏi.
Hạ Bảo Châu lấy một chai nước đá trong ngăn lạnh xe, dốc một hơi nửa chai, bấy giờ mới dẹp tan cảm giác buồn nôn, rồi đáp: “Lúc chúng bay ra thì tớ có nhấn chuông, sau đó có nhân viên công tác tới xem, lúc thấy gián trong phòng nghỉ, mặt họ thối đen, bắt chúng xong mới cho tớ ra.”
“Thảo nào cậu lại lâu ra thế.” Tống Vy gật đầu, hiểu rõ.
Hạ Bảo Châu vuốt huyệt thái dương: “Cả đời này của tớ cũng không muốn trông thấy lũ gián kinh tởm kia nữa, sau này thấy một con lại giẫm chết một con.”
“Thành thật xin lỗi Bảo Châu, liên lụy cậu.” Tống Vy nắm tay cô ấy, ngượng ngùng nói.
Hạ Bảo Châu mỉm cười: “Đó cũng không phải lỗi của cậu thì cậu xin lỗi làm gì. Cậu đã bảo không xem mà, là chính tớ muốn xem nên do chính tớ tự tìm lấy, không trách người khác.”
“Bất kể thế nào thì mấy món đồ đó là nhằm về phía tớ, cậu bị dọa cả hai lần cũng do bị tớ làm liên lụy.” Tống Vy thở dài.
Hạ Bảo Châu vỗ vai cô: “Được rồi, đừng tự trách, chúng ta đi trước đã.”
Tống Vy cong môi cười, ừ một tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!