CHƯƠNG 1176
Tống Vy thở dài: “Anh chú ý một chút.”
Thấy cô đồng ý, đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn khẽ cong lên: “Yên tâm, anh sẽ nhẹ nhàng.”
Dứt lời, anh bế cô lên, đi tới bên cạnh sofa.
Đường Hạo Tuấn quả nhiên nhẹ nhàng như anh nói.
Tống Vy không cảm thấy bụng có gì khác thường.
Bởi vậy có thể thấy, ngoại trừ đếm ngày, anh còn chuẩn bị rất nhiều cho việc kiểm soát sức lực.
Tống Vy mệt đến nỗi ngủ thiếp đi.
Đường Hạo Tuấn bế cô về phòng, đặt cô lên giường, sau khi đắp chăn đàng hoàng, anh lấy bật lửa và thuốc lá trong ngăn kéo ra, đi tới ban công.
Anh ngây người ở ban công hồi lâu, gọi hai ba cuộc điện thoại rồi mới đi tới phòng tắm để gột rửa mùi thuốc lá, sau đó trở lại giường, ôm Tống Vy ngủ.
Ngày hôm sau.
Theo lời Tống Huy Khanh nói, Tống Vy tới cục cảnh sát, sau đó một giờ chiều dẫn theo hai ba cảnh sát tới bệnh viện cùng Tống Kim.
Đường Hạo Tuấn không đi, tập đoàn Đường Thị có một số việc, anh tạm thời không tới được, xử lý xong việc anh mới có thể tới.
Khi tới bệnh viện mới có một giờ năm mươi phút.
Tống Kim nhìn về phía Tống Vy: “Chị, có vào không?”
Tống Vy nghĩ một lát, cuối cùng lắc đầu: “Tống Huy Khanh bảo hai giờ thì cứ hai giờ đi, dù sao cũng chỉ mười phút, không lâu lắm, chúng ta lên tầng chờ đi.”
“Được.” Tống Kim gật đầu, sau đó đi tới thang máy cùng mấy cảnh sát.
Rất nhanh đã tới tầng có phòng bệnh của Tống Huy Khanh.