CHƯƠNG 1148
“Có người không muốn ông ta khỏe mạnh.” Tống Vy kéo ghế ra ngồi xuống.
Giang Hạ đầu sửng sốt, sau đấy hiểu được ý gì đó, miệng oang oang cả lên: “Vy Vy, ý cậu là, ông ba tồi tệ của cậu…”
“Suỵt!” Tống Vy giơ ngón tay lên, ý bảo cô ấy đừng nói ra.
Giang Hạ gật đầu lia lịa: “Trời ạ, việc này đúng là khiến người ta giật mình mà.”
“Báo ứng cả thôi.” Tống Vy mở máy tính ra, lạnh nhạt nói.
Giang Hạ thở dài: “Đúng vậy, là báo ứng. Nhưng sao những người giết ba mẹ của Phàm vẫn chưa bị báo ứng thế?”
Nghe thế, Tống Vy vỗ vai cô ấy: “Yên tâm đi, một ngày nào đó chú dì sẽ được rửa sạch oan khuất thôi.”
“Chỉ mong là vậy.” Giang Hạ cười khổ, lấy một thứ từ trong túi ra.
Thứ Tống Vy nhìn thấy là một tấm huy chương, nó có hình bầu dục, đen tuyền, có hình thanh đao võ sĩ, nhìn rất đáng sợ.
“Giang Hạ, đây là huy chương gì vậy?” Tống Vy nhíu đôi mày thanh tú lại.
Giang Hạ giơ huy chương trong tay lên: “Cậu nói cái này à?”
“Ừ.” Tống Vy gật đầu: “Cái này nhìn trông cứ sờ sợ. Tại sao cậu lại có nó.”
“Tớ nhặt được.” Giang Hạ vừa đi vừa nói: “Nhặt ở hiện trường án mạng ba mẹ Kiều Phàm, lúc ấy phía trên còn dính máu, về sau bị tớ làm mất, mãi đến hôm trước tớ thu dọn đồ lặt vặt thì mới tìm được.”
“Nhặt ở hiện trường án mạng?” Tống Vy cầm huy chương: “Cậu cũng giỏi quá đấy, đồ ở hiện trường án mạng có thể là manh mối, sao cậu có thể nhặt bậy đánh nhặt bạ được vậy.”
“Lúc ấy tớ cũng chẳng biết, hơn nữa đó là lần thứ ba tớ đến đó, nhặt ở dưới bàn trà. Khi đó hiện trường đã được dọn sạch sẽ, món này là do nhân viên cảnh sát bỏ sót, lúc đầu tớ cũng định nộp cho họ nhưng ai ngờ quên mất, sau này thì chẳng nhớ để ở đâu.” Giang Hạ thở dài.
“Có khi nào nó chính là đồ của hung thủ giết ba mẹ Kiều Phàm không?” Tống Vy giơ huy chương lên để nhìn cho rõ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!