CHƯƠNG 1130
“Muốn cho em một sự bất ngờ.” Đường Hạo Tuấn ôm người phụ nữ trong lòng, dịu dàng lên tiếng.
Tống Vy tức tối đấm vào lưng anh: “Đáng ghét!”
Ý cười trong mắt Đường Hạo Tuấn càng tràn đầy hơn.
Anh nhẹ nhàng đẩy cô ra, cầm lấy tay cô ở phía sau mình, nhẹ nhàng xoa nắn: “Được rồi, đừng đánh nữa, tay không đau hả?”
“Không đau, còn anh? Lúc nãy em đánh có hơi nặng tay, đau không?” Tống Vy quan tâm hỏi han.
Đường Hạo Tuấn cúi đầu hôn lên tay cô: “Không đau.”
“Ngồi xuống đây đi.” Tống Vy kéo Đường Hạo Tuấn trở lại ghế.
Sau khi ngồi xuống, cô lại hỏi: “Anh tới đây từ lúc nào?”
“Anh vừa tới, xuống máy bay là anh tới đây luôn.” Đường Hạo Tuấn sờ bụng cô rồi nói.
Tống Vy ngả người ra sau, thoải mái lộ bụng cho anh sờ.
Tuy cô mang thai còn chưa tới ba tháng.
Nhưng bụng đã hơi nhô lên. Dù nhìn không thấy rõ nhưng sờ vào thì có thể cảm giác được.
Lúc này Đường Hạo Tuấn đã có thể cảm nhận được nhóc con dưới lòng bàn tay của mình đã lớn hơn nhiều.
“Cho nên anh vẫn chưa tới biệt thự thăm Hải Dương và Dĩnh Nhi phải không?” Tống Vy nói.