Chương 1272
Cho đến lúc đó, bọn họ mới nhận ra được khoảng cách chênh lệch quá lớn giữa hai bên.
Bọn họ không phát huy được lợi thế của linh khí trong Đăng Tiên Trì, ngược lại còn bị Tân Trạm chiếm thế thượng phong.
“Rút!”
Con mày của người đàn ông kia co rút lại, vẻ dứt khoát.
Nhưng hẳn muốn chạy cũng không kịp nữa rồi.
Cơ thể Tân Trạm vừa rung lên thì vô số linh khí bay ra, giống như một tấm lưới bao phủ toàn bộ mười một người.
“Các người không phải muốn giết tôi sao? Tại sao lại chạy rồi”
“Tân, Tân Trạm, đều là người một nhà, không nhất thiết phải đuổi cùng giết tận như vậy chứ”
Tất cả mười một người mặt mày tái mét, lần lượt cầu xin tha mạng.
“Yên tâm đi, tôi sẽ không giết các người đâu”
Tân Trạm cười lạnh rồi búng nhẹ ngón tay, mười một tia ánh sáng liền phát ra, đánh vào đan điền của đám người này.
Sau một loạt tiếng la hét, đám người này đều bị Tân Trạm phế bỏ tu Vi.
Sau đó Tân Trạm vươn tay ra rồi đem đống rác rưởi này vứt ra khỏi Đăng Tiên Trì.
“Đi đến chỗ sâu của Đăng Tiên Trì để khôi phục lại thần thức trước, sau đó mới đi tìm bí mật dưới đáy hồ”
Tân Trạm tiến vào trong hồ nước, trong lòng thầm suy nghĩ.
Sau đó anh bơi về phía đáy hồ giống như một chú cá.
Cùng lúc đó, trên đỉnh Hỏa Vũ Tông, trong cung điện của Nhiếp Vân.
Trên gác xép, Nhiếp Vân với vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ, ông ta đứng đối diện với Quỷ Lửa, bầu không khí khá là nghiêm trang.
“Nhiếp Vân, cậu làm cái quái gì thế, hôm nay cậu muốn hủy hoại Hỏa Vũ Tông à?”
Quỷ Lửa nghe xong lời Nhiếp Vân nói, khẽ nhíu mày.
“Ban đầu không phải đã nói rõ ràng là tìm cho ra bí mật dưới đáy Đăng Tiên Trì rồi mới từ từ hành động sao?”
“Lúc đó đúng là có nói như vậy, nhưng bây giờ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn”