Chương 899:
Ngay tại thùng rác cách nhà họ Tống không xa, Đoàn Cảnh Hồng trực tiếp ném quần áo lộng lẫy đi, gọi điện thoại cho công ty, xe bảo mẫu đến gần nhà họ Tống trong chốc lát, đưa Đoàn Cảnh Hồng trở về chung cư công ty sắp xếp.
Thấy cô ấy về nhà, máy thành viên khác lập tức tiến lên hỏi: “Cặn bã kia nói cái gì rồi?”
“Tại sao trước đây mình không thấy Tống Hân lại ghê tởm như vậy?”
¡ bảo cậu trước kia đi theo làm chuyện ác với cô ta. Nếu biết lỗi của mình thì có thể sửa. Cùng nhau tặng quà siêu cấp đại lễ cho Tống Hân nhé.”
Đoàn Cảnh Hồng gật đầu, cảm thấy có chút buồn cười: “Các cậu biết không? Chỉ vì mình thay đổi hình tượng, Tống Hân cảm thấy mình đã làm lu mờ cô ta, nên cô ta yêu cầu mình đổi lại trang phục trước đây. Chỉ để chứng minh rằng cô ta cao quý hơn mình, cho nên cô ta cho mình tất cả quần áo cô ta không cần!”
“Đừng để ý tới cô ta nữa, tương lai của cậu là không có giới hạn! Cô ta là cái rắm!”
“Chuẩn bị sẵn sàng đi, màn biểu diễn ở Thịnh Kinh không hề dễ dàng, để khiến họ Tống kia nôn ra máu, chúng ta phải thể hiện tình trạng tốt nhất của mình!” Đội trưởng cổ vũ mấy người.
“Đội trưởng nói đúng, chúng ta luyện tập càng sớm càng tốt…”
Mặt khác, bởi vì Đường Ninh chưa sinh, bệnh viện cũng đang theo dõi nghiêm ngặt không đề xảy ra vấn đề gì.
Phụ nữ mang thai nói chung là vượt quá ngày dự sinh hơn hai tuần, thai nhi trong bụng sẽ gặp nhiều rủi ro hơn, Bạch Lệ Hoa hiểu rõ nhất điều này, nên nửa đêm, bà ấy lặng lẽ nói với Mặc Đình: “Phải chuẩn bị thuốc để kích sinh, nếu không em bé sẽ gặp nguy hiểm. Nguy hiểm sẽ tăng lên khi thời gian mang thai kéo dài.”
Mặc Đình nghe xong, quay đầu nhìn Đường Ninh đang nằm trên giường, im lặng.
Nếu như để cho anh biết sẽ tổn hại nhiều như vậy, khiến Đường Ninh đau như vậy, vậy ngay từ đầu anh đã không nên có con, hiện tại cũng sẽ không như thế này, toàn bộ trái tim đều trói buộc trên người Đường Ninh. Trong lòng vô cùng bắt an.
Đường Ninh thực sự vẫn chưa ngủ, nghe xong cuộc nói chuyện giữa hai mẹ con, cô khó khăn đứng lên, khàn giọng nói với Mặc Đình: “Cứ làm theo lời mẹ dặn, em sẽ vượt qua được.”
Tuy nhiên, Đường Ninh càng mạnh mẽ, cảm giác có lỗi trong lòng Mặc Đình càng sâu càng nặng hơn.
Tuy nhiên, Đường Ninh vẫn nở một nụ cười dịu dàng, giống như một sự an ủi tốt nhất trên đời Mặc Đình bình tĩnh lại gật đầu: “Anh sẽ cùng bác sĩ thảo luận sau.”
Sau khi nghe Mặc Đình yêu cầu, bác sĩ mỉm cười và giải thích cho Mặc Đình: “Chúng tôi sẽ xem xét có cần phải kích thích chuyển dạ theo tình trạng của Mặc phu nhân hay không. Tuy nhiên, Mặc tiên sinh hãy yên tâm, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để đảm bảo sức khỏe của Mặc phu nhân và em bé.”
Làm thế nào có thể có những điều tuyệt đối trên thế giới này? Chỉ cần có rủi ro, Mặc Đình sẽ lo lắng.
“Đình, anh chưa bao giờ như thế này trước đây, em chỉ là sinh em bé nên sẽ không nguy hiểm như vậy đâu…”
Trong phòng bệnh đêm khuya, trong ánh sáng vàng nhạt, Mặc Đình nắm chặt tay Đường Ninh: “Sinh con xong, anh nhất định sẽ không cho nó sắc mặt tốt, ở trong bụng của em lâu như vậy mà chịu không ra.”
“Đứa bé chắc là biết anh sẽ lấy mất ấm áp của nó, cho nên muốn ở trong bụng của em lâu một chút.”
Mặc Đình im lặng một lúc, đột nhiên nói với Đường Ninh: “Mẹ nói sản phụ cũng sẽ gặp nguy hiểm nên mấy ngày nay anh đang nghĩ xem nếu em có chuyện gì, thì anh nên làm gì.”
“Nhưng sau khi nghĩ lại, anh cũng không biết câu trả lời là gì. Anh chỉ cảm thấy sợ hãi, chưa bao giờ anh sợ hãi như vậy trước đây.”
“Đừng sợ, con và em sẽ ở bên cạnh anh. Chúng ta sẽ không đi đâu cả.” Đường Ninh xoa dịu thần kinh vốn đã mỏng manh của Mặc Đình: “Chúng ta sẽ ở bên anh cho đến khi già đi.”
Đêm đó, Đường Ninh cảm thấy Mặc Đình đang ngủ cẳẩn thận trong lòng của cô, cả đêm cô cứ trằn trọc, mất ngủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!