Chương 31: Món quà bí mật
Một hồi lâu sau, Mặc Đình đã làm xong bữa tối và bước lên lầu, đẩy cửa ra liền nhìn thấy Đường Ninh ôm hoa hồng ngồi trên giường, cô đang đếm số bông hoa, hai má đỏ bừng, đôi môi mỏng hé ra rồi mím lại, Vô cùng căng mọng mê người… “Lần đầu tiên em được tặng nhiều hoa đến như vậy!”
Đường Ninh kinh hỉ cảm thán: “Mặc Đình, em thật sự rất vui…”
Mặc Đình nhìn thấy dáng vẻ thỏa mãn của cô, khoanh tay lại từ trên cao nhìn xuống cô: “Sao em lại dễ nuôi như vậy? Chỉ là mấy bông hoa đã khiến em vui vẻ đến như vậy, anh vẫn còn nhiều thứ muốn đưa cho em, nhưng mà cho đến bây giờ em cũng nói là em không cần, sao em không hề giống với những người phụ nữ khác, thích kim cương, thích vàng bạc? Hay là, em thích sự nỗi tiếng… muốn đạt được ngay bây giờ?”
Đường Ninh khẽ cười, ngắng đầu lên nhìn Mặc Đình, trả lời: “Em đã có anh rồi, còn chưa đủ tham lam sao?”
“Em đã kết hôn với anh, có được danh phận là vợ của anh, có được một nửa tài sản của anh, lại có được cả quãng đời còn lại của anh, vàng bạc? Nổi tiếng?
Những thứ đó em có thể tự mình kiếm được, hơn nữa, những thứ đó có thể trân quý hơn anh sao?”
Trong lòng Mặc Đình rung động, trực tiếp cúi người hôn lên môi Đường Ninh: “Cái miệng rất ngọt, khiến cho anh lại nhịn không được muốn ăn.”
Đường Ninh ôm lấy bả vai của Mặc Đình, nghiêm túc đáp lại nụ hôn của anh, môi lưỡi giao nhau, hai người đã không kìm lòng nổi mà ngã trên chiếc giường lớn, Đường Ninh bị Mặc Đình đặt dưới thân, áo cũng bị anh cởi ra ném xuống đất, mà những chuyện này xảy ra chỉ trong vài chục giây.
Đường Ninh nhịn không được mà muốn nhiều hơn, đôi tay cũng đưa lên cởi từng nút áo của Mặc Đình, nhìn làn da màu đồng cổ của anh lộ ra trước mắt cô, hai má Đường Ninh ửng đỏ, ngượng ngùng nghiêng đầu sang một bên.
Mặc Đình cười khẽ một tiếng, nắm lấy cằm Đường Ninh, quay lại để cô nhìn thẳng vào mắt mình, dịu dàng hỏi cô: “Muốn không?”
“Vậy anh có muốn không?” Đường Ninh thông minh hỏi ngược lại.
“Em biết anh đang mong chờ điều gì, Đường Ninh, chỉ cần em nói thích, anh có thẻ…” Mặc Đình ghé sát đôi môi bên tai cô, quyến rũ thì thầm: “Khiến em ngày mai không thể xuống giường.”
Đường Ninh biết ‘thích’ trong lời nói của anh là có ý gì, cho nên cô căng thẳng trả lời Mặc Đình: “Em… vẫn chưa thật sự chắc chắn về trái tim của mình, nhưng mà Mặc Đình, em muốn cùng anh sống quãng đời còn lại.
Mối quan hệ giữa hai người đang ngày càng tốt hơn, việc họ hòa vào tâm hồn của nhau chỉ là chuyện sớm hay muộn, cho nên… Mặc Đình không còn như trước kia buông tha cho cô, mà là cùng cô trải qua một trận triền miên, đưa cô đến thiên đường của hạnh phúc, có đôi khi… loại chuyện này, cũng có rất nhiều cách có thể khiến đối phương thoải mái.
Sau một hồi dây dưa triền miên, hai người ôm chặt lầy nhau, Đường Ninh áp vào trong lồng ngực của Mặc Đình, trong giọng nói mang theo vẻ hờn dỗi: “Em thấy anh mua… . cái kia, em tưởng anh…”
“Cái gì vậy?” Mặc Đình dùng tay phải chống đầu, tay trái khẽ vuốt ve lưng Đường Ninh.
Đường Ninh lấy từ dưới gối ra một bao Durex, đưa cho Mặc Đình xem: “Chính là cái này, em còn tưởng là anh muốn… em còn… tắm rửa sạch sẽ… thật không biết xáu hổ!”
Mặc Đình nhìn đồ vật nhỏ bé kia, hơi nhíu mày: “Anh mà nhỏ như thế này sao?”
Lục Triệt này… “Anh còn nói nữa!”
“Không cần xấu hổ.” Mặc Đình cười khẽ, khóe miệng giương lên một vòng cung tuyệt đẹp: “Anh phát điên lên với phản ứng của em mắt.”
“Đừng nói nữa…” Đường Ninh vùi mình vào trong chăn.
Mặc Đình vội vàng ôm lấy cô vợ nhỏ, an ủi cô: “Được, chúng ta nói đến chuyện công việc, em muốn tiếp nhận chụp ảnh bìa cho tạp chí Secret sao?”
“Sao vậy?” Đường Ninh cuối cùng cũng thò đầu ra: “Anh sợ em thua Mặc Vũ Nhu sao?”
“Nếu muốn đi Mĩ chụp ảnh, vậy thì báo cho anh lịch trình chuyến bay thật sớm.” Mặc Đình thần bí nói.
“Anh muốn làm cái gì?” Đường Ninh tò mò hỏi lại.
Đúng lúc trước đó định mua bảo hiểm cho cô, bây giờ đến Mĩ có thể tìm một công ty bảo hiểm chuyên nghiệp nào đó rồi.
“Không phải là đã nói rôi sao? Bước ra khỏi căn nhà này, anh là ông chủ của ********, em chỉ là một người mẫu tuyến 18 của một công ty nhỏ, anh không được xen vào chuyện của em.”
“Mặc phu nhân, anh đâu có xen vào chuyện của em đâu?” Mặc dù Đường Ninh bị công ty Thiên Nghệ rác rưỡi khia hãm hại, anh đau lòng muốn chết, nhiều lần định san bằng giải trí Thiên Nghệ, nhưng mà Đường Ninh không thích, anh lập tức không hành động thiếu suy nghĩ, nếu không bóp chết một con kiến như Hàn Vũ Phàm chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Đường Ninh cũng hiểu được Mặc Đình rất tôn trọng cô.
Cho nên cô cũng cực kỳ trân trọng mỗi ngày được ở bên Mặc Đình.
“Hàn Vũ Phàm muốn lợi dụng độ nổi tiếng của em để nâng Mặc Vũ Nhu lên, cho nên mới để bọn em đứng chung một chỗ, như vậy cũng là đề phòng em đối phó với cô ta, bởi vì điều đó sẽ không có lợi cho em.”
“Nhưng mà…” Mặc Đình tiêp câu nói đang dang dở của cô: “Lấy năng lực của em, cho dù hai người cùng lộ mặt ở bìa tạp chí thì em cũng có thể dễ dàng biến cô ta thành vật làm nền.”
“Tin tưởng em đến thế sao?” Đường Ninh hỏi lại.
Đường Ninh hài lòng thiếp đi trong vòng tay của Mặc Đình, mà Mặc Đình lại gọi một cú điện thoại cho Lục Triệt: “Tra một chút xem tạp chí Secret ở Mĩ sắp xếp thời gian như thế nào, tôi muốn biết khi nào Đường Ninh xuất ngoại, còn nữa, sắp xếp để tôi đi cùng chuyến bay với cô ấy, chọn khách sạn tốt nhát… sẵn tiện hẹn trước công ty bảo hiểm tốt nhất ở MI…”
Sáng sớm hôm sau, Đường Ninh mang theo Lâm Vi và chị Long cùng nhau tới Thiên Nghệ, mà cùng lúc đó, Mặc Vũ Nhu và trợ lý của cô ta cũng bước vào cửa chính của Thiên Nghệ, khí thế vẫn như cũ không hề giảm, mà nhân viên công ty vừa thấy Mặc Vũ Nhu liền cung kính chào hỏi, còn Đường Ninh thì bọn họ lại coi như là không thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!