Chương 1410:
Đường Ninh mang thai luôn không thuận lợi, lúc sinh hai đứa bé kia cũng như vậy.
Nhưng có lúc, phụ nữ sinh con, ranh giới giữa sự sông và cái chết chỉ cách nhau một sợi chỉ.
“Đường Ninh tỉnh rồi, cậu phải nói rõ với GỖ ây… đầu tiên cô ấy phải gật đầu mới được.”
Mặc Đình năm. tay Đường Ninh, gật đầu nhẹ, đợi rất lâu mới thầy Đường Ninh tỉnh lại.
Đường Ninh mặc dù không biệt có chuyện gì xảy ra với mình, nhưng, nhìn nét mặt của Mặc Đình, cô biết hình như cô đã dọa người đàn ông này một phen.
Vì vậy cô nhìn Mặc Đình cười: “Gương mặt đó sao vậy, không phải _ em đã tỉnh rôi sao?”
Mặc Đình đưa tay ôm chặt Đường Ninh, ánh mắt đầy sự Ÿ lại: “Nêu sớm biết phải hy sinh sức khỏe của em đề đổi lấy đứa con, anh một đứa cũng Không ‹ 2H”
Cả nhà đọc tiếp nhiều trên app truyện hola nhé! “Sao thế?”
“Đường Nghệ Thần nói, là cao huyết áp thai kỳ… vì vậy, phải sinh trước thời gian dự sinh.”
“Tại sao? Không phải cô ây nói sẽ giữ cho thai của em đủ tháng sao?”
Đường Ninh đột nhiên cảm thấy hơi hoang mang: “Không phải là em vẫn đang ôn sao? Sao lại phải lấy thai ra trước ngày?”
“Tăng huyết áp khi mang thai không phải là bệnh nan y, nhưng nó thực sự có thể giết chết em… Anh không dám mạo hiệm”. Mặc Đình đáp: “Vì vậy, _ anh đã đồng ÿ với Đường Nghệ Thần cho ra trước.”
Đường Ninh sững sờ, nhất thời không chấp nhận được sự thật này.
“Cho ra sớm sẽ có hậu quả gì?”
“Mẹ con em sẽ bình an vô sự, hậu quả duy nhất có thể xảy ra là con có thê bị di chứng.”
Mặc Đình nói thật với Đường Ninh.
Đường Ninh nghe xong lắc đầu: “Em có thê kiên trì, không cân sinh sớm.
Em không quan tâm sau khi con ra đời sẽ thê nào. Nhưng, khi con còn trong bụng em, em sẽ cô găng hết sức đề con bé có một cuộc đời trọn vẹn. Em không thể vì chính bản thân mình mà đưa ra lựa chọn làm cho con bé phải chịu khổ trong tương lai.”
“Đây chỉ là có khả năng…”
“Nếu thật sự bị di chứng thì đó là 100%”. Đường Ninh nói: “Đình, anh thử nghĩ xem, nêu con bé sinh ra với khiếm khuyết hoặc không hoàn thiện, anh nghĩ em có thể an nhiên đối diện không?”
“Nhưng sẽ rất nguy hiểm cho eml”
Mặc Đình nhắn mạnh.
“Tôi có thể làm được, em sẽ : không để bản thân tăng huyết áp nữa”.
Đường Ninh kiên định nhìn Mặc Đình.
“Nhưng anh đã đồng ý với Đường Nghệ Thần… Em lo ng cho con, còn anh Ío lắng cho em..
Đường Ninh nghe xong, không nói gì nữa, đột nhiên trở nên im lặng.
Cô ấy không nhất thiết phải làm như vậy, cô ây chỉ cảm thấy rằng cô ây vẫn có thể kiên trì, chứa đến mức như Vậy…