Thì ra, những thứ bình thường nhát lại là những thứ chói lọi nhất.
Đây là chiến lược của Đường Ninh và Lâm Thiễn.
Tỏa sáng trước mặt người khác không phải là một tài năng, chỉ có tạo được ấn tượng trước ban giám khảo thì mới được gọi là đã thành công.
Nhìn thấy Tinh Lam có được tắm vé đi vào vòng trong, Lâm Thiển cũng thở phào nhẹ nhõm theo, trước mắt còn có ba tháng thi đấu, nghĩ tới, cô bắt đầu thấy lo lắng.
“Lâm Tổng, cám ơn chị, về sau tất cả mọi việc nhất định em sẽ đều nghe lời chị.”
“Em cho rằng những điều này là do chị nghĩ ra ư? Đó là phía sau chị có một cao thủ hướng dẫn, sự lợi hại của chị ấy em còn chưa thấy đâu, đi thôi, điều tiết một chút, về nhà chuẩn bị cho cuộc thi tiếp theo.” Lâm Thiển khoác vai Tinh Lam, hai người cùng nhau rời khỏi nơi diễn ra vòng loại của Hải Thụy.
Cách đó không xa, xe của Đường Ninh đã đỗ ở trong góc nào đó.
Cô ấy đã tận mắt nhìn thấy Lâm Thiển và Tinh Lam rời đi, thấy họ rất hào hứng, chắc là không có vấn đề gì cả.
Trên đời này, không phải bạn có năng lực là được, bạn phải biết cách làm thế nào mới có thể cộng điểm cho bản thân!
“Bây giờ mới chỉ là buổi thử giọng, và con đường của con bé vẫn còn rất dài.” Mặc Đình ngồi bên cạnh cô nói: “Tuy nhiên, có quân sư như em ở bên cạnh, anh tin là con bé nhất định sẽ giành được chức vô địch”.
“Cảm ơn anh đã rất tin tưởng em.” Đường Ninh không nhịn được cười: “Nếu em còn trẻ, chắc chắn phải tham gia một lần.”
“Như vậy không được, sau này, em hát chỉ anh được nghe thôi.”Mặc Đình vội vàng ngăn lại: “Đặc biệt là “tiếng hát”
ban đêm rất hay……”
“Thật là không đứng đắn.” Đường Ninh đẩy vai anh, sau đó bảo Lục Triệt lái xe. Đó mới chỉ mới bắt đầu, và vẫn còn một chặng đường dài để đi đến chức vô địch.
Thi đấu một lần nữa khiến Tinh Lam vô cùng hứng thú, sau khi trở về nhà không tài nào nghỉ ngơi được, tuy nhiên em gái Thiên Hậu của cô ấy rất biết chọn thời gian, chọn thời điểm này gọi điện cho cô.
“Hai ngày trước, chị định nói với tôi cái gì?” Trên điện thoại, Thiên Hậu vẫn điệu bát cần…… kiêu ngạo như vậy.
“Không có việc gì.” Tinh Lam trả lời: “Chị chỉ muốn hỏi em khi nào tour diễn sẽ bắt đầu, chị sẽ cổ vũ cho em”.
“Cái đó, hét vé rồi, cho nên chị cứ đi học đi, em nhiều fan như vậy, thiếu chị cũng chẳng ảnh hưởng gì.”
“Thực ra, có một điều mà chị đã muốn hỏi cậu từ rất lâu rồi, sự việc ba năm trước, em có cảm thấy tội lỗi với chị không?” Tinh Lam hỏi.
*Tại sao tôi phải cảm tháy có lỗi? Chị nhường cho em gái là đúng rồi, hơn nữa, chính chị ăn trộm thì nên tự trách mình.” Bên kia đáp: “Chị gái tốt của tôi, bây giờ không phải là tôi cũng không để chị đói sao? Đồ ăn, đồ uống ngon đều cho chị, chị còn muốn gì nữa? Chị đâu có biết làm ca sĩ mệt mỏi như thế nào đâu.”
“Mà này, nói cho chị biết, cha mẹ mua nhà cho tôi rồi.”
*Chỉ mua cho em à……
“Tại sao họ lại mua nó cho đứa con gái khiến họ xấu hổ?”
Thiên Hậu hỏi lại Tinh Lam: “Chị cũng đừng nghĩ rằng bố mẹ thiên vị, đó là do chị tự chuốc lấy, tôi còn có việc, tắt máy đây.”
Tinh Lam chỉ cảm thấy tim mình đang rỉ máu, nhưng kìm chế cảm xúc muốn bùng nổ.
Một ngày nào đó, cô ấy sẽ cho con tiện nhân này biết thế nào là một quán quân thực sự!