Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Hôn Là Nghiện

Trần Tín dâng hai tay, trong lòng bàn tay là mảnh giấy đang nằm yên tĩnh, còn có chiếc nhẫn đá Saphire.

Lúc Lăng Ngạo nhìn thấy chiếc nhẫn đó, trái tim thoáng chốc trầm xuống!

Đau!

Cô trả nhẫn cưới cho anh, là có ý gì?

Cô không cần mình nữa sao?

“Mợ chủ nói cô ấy sẽ cố gắng bảo vệ chính mình, đợi chúng ta tới cứu cô ấy.”

Trần Tín nói xong câu này, khuôn mặt tái nhợt tới trong suốt của Lăng Ngạo cuối cùng khôi phục chút huyết sắc!

Dọa chết anh rồi!

Anh còn cho rằng bé ngoan của anh không cần anh nữa!

Anh run rẩy vươn tay ra, nhận chiếc nhẫn đó, vừa khéo có thể đeo lên ngón út bàn tay khác, anh bèn đeo lên, không tháo nữa: “Cô ấy nhất định là không có nơi nào giấu chiếc nhẫn này, sợ nó mất. Xem ra, cô ấy hẳn là tạm thời đã khiến Bạch Ly Mạt mất cảnh giác.”

Lăng Ngạo khẽ vuốt đá saphire trên chiếc nhẫn, như có suy nghĩ.

Ánh mắt nhìn mảnh giấy trong tay Trần Tín, anh nhíu mày, tiếp nhận mở ra xem, mày nhíu chặt hơn.

Đây là chữ của bé ngoan.

Trong thư phòng Tử Vi cung, anh từng nhìn chữ cô viết, cho nên liếc mắt đã nhận ra.

Nhưng đây là có ý gì?

Trần Tín thu tay lại, nói: “Mợ chủ nói đây là từ đơn tiếng Mạc Ly quốc cô ấy học được, kêu tôi cầm về cho cậu dịch.”

Mắt Lăng Ngạo sáng lên, lập tức nhìn Trần An!

Trần An hiểu ý, quỳ tới phía trước, Lăng Ngạo nhìn dáng vẻ này của hai anh em có chút đau mắt!

Không vui nói một câu: “Đều đứng dậy hết cho tôi!”

Trần An và Trần Tín lúc này mới đứng dậy.

Trần An bước tới một bước, nhận mảnh giấy Lăng Ngạo đưa, thì thào tự nói: “Á mãi bái, bạc tang, hoa đề lạp mộc, cổ đức lực thác, lam khổ đại?”

Phát âm tất cả năm từ đơn.

Trần Tín cẩn thận đọc, nói: “Hẳn là năm chữ: thôi miên, hoàng hậu, quên đi quá khứ, mỗi tháng, cáo lui.”

Nghê Chiến lập tức tìm giấy bút ghi lại lời của Trần An.

Anh ta và Lăng Ngạo nhìn chằm chằm từ đơn đã được phiên dịch, nhìn tới nhìn lui, anh ta nghĩ, có lẽ giây phút này, tất cả mọi người đều biết tại sao Kiều Hữu Kỳ mất đi ký ức quá khứ rồi.

Im lặng thật lâu, Lăng Ngạo đã hiểu: “Bé ngoan không phải khiến Bạch Ly Mạt mất cảnh giác, mà là lừa Bạch Ly Mạt.”

Con ngươi anh ôn hòa nhìn chiếc nhẫn của cô trên ngón út, ánh mắt vô cùng yêu chiều.

Lại ngước mắt, anh nhìn Nghê Chiến: “Chụp hình chữ bé ngoan viết và chữ phiên dịch cậu ghi lại, gửi cho Bạch Ly Thu! Nói với anh ta, cho dù tìm được nguyên nhân, cũng phải yên lặng quan sát tình hình, không thể kích động!”

Nghê Chiến gật đầu, làm theo lời Lăng Ngạo.

Lăng Ngạo yên lặng nhắm mắt, Hạ Kiệt nhanh chóng bước vào bóp chân cho anh, bầu không khí trong phòng yên tĩnh dị thường, mọi người sợ hãi Lăng Ngạo tâm trạng không tốt, không dám tùy tiện lên tiếng.

Dù sao thì biết người phụ nữ mình yêu đang ở nơi này lại tạm thời không thể cứu cô về bên mình, tâm trạng như vậy, đối với một người đàn ông có tự tôn lại kiêu ngạo mà nói rất tổn thương.

Thời gian từng giây từng phút trôi đi, một lúc sau, điện thoại của Bạch Ly Thu gọi tới.

Anh ta hỏi nguồn gốc của dòng chữ, biết chuyện đám người Trần An hôm nay hành động thất bại, bèn nói với Nghê Chiến: “Tôi nhớ ra, mỗi tháng mẫu hậu đều phải dành ra một ngày đi chữa trị tâm bệnh, có lần tôi còn nhỏ, xông vào, thấy trên đầu mẫu hậu đâm rất nhiều châm bạc, cung nữ ôm tôi đi, che miệng tôi, không cho tôi lên tiếng quấy rầy, xem ra, đây chính là đang thôi miên?”

Nghê Chiến cảm thán: “Có lẽ vậy, dù sao thì chuyện thôi miên không có khả năng lâu dài. Mỗi tháng gia cố một lần, nhiều năm như vậy cũng không biết dì Hữu Kỳ làm sao chịu được.”

“Ngày mai chính là ngày mẫu hậu tiếp nhận chữa trị, tối nay tôi tới cung mẫu hậu, nói chuyện này với bà, để bà đặc biệt chú ý một chút.”

“Tự các người xem rồi làm đi, mấu chốt là đừng đánh cỏ động rắn, tất cả yên lặng quan sát tình hình. Con đường của anh còn dài đâu.”

“Ừ, tôi hiểu.”

Nói tới đây, Bạch Ly Thu bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, tôi cũng là vừa mới biết, cục an toàn có một lãnh đạo cấp cao, làm tâm lý học, chính là ông ta mỗi tháng tới trị liệu cho mẫu hậu tôi. Trước khi cô nhóc rời khỏi Mạc Ly quốc, vừa tiếp nhận trị liệu của ông ta. Nếu lãnh đạo cấp cao này thực sự làm thôi miên, có khả năng cô nhóc cũng bị ông ta thôi miên rồi.”

Nghê Chiến có thâm ý khác nhìn Lăng Ngạo.

Chất lượng âm thanh điện thoại của anh không tệ, trong phòng bệnh vô cùng yên tĩnh, cho dù không mở loa ngoài, chỉ cần mọi người không lên tiếng, lời của Bạch Ly Thu họ vẫn mơ hồ có thể nghe rõ.

Lăng Ngạo yên lặng nằm, để Hạ Kiệt xoa bóp giúp anh.

Đối với lời của Bạch Ly Thu, anh không phải không nghe thấy, mà là nghe thấy rồi lại không lo lắng chút nào.

Anh xem như đã khẳng định suy đoán của mình, cô nhóc nhất định là giả trang bản thân bị thôi miên, quên đi tất cả trong quá khứ.

Xem ra, cô nhóc vẫn có khả năng bảo vệ bản thân, dù sao cô ngây thơ đáng yêu như vậy, anh cũng không nỡ làm gì cô, Bạch Ly Mạt nhất định cũng sẽ đối xử tốt với cô.

Giây phút này, chỉ cần biết cô nhóc không chịu khổ chịu tội, Lăng Ngạo liền yên tâm.

Phần còn lại chính là anh phải nhanh chóng khỏe lên, đoạt lại cô nhóc từ bên cạnh Bạch Ly Mạt về, sớm ngày xé xác tên khốn Bạch Ly Mạt thành trăm mảnh!

Rất nhanh, có y tá vào truyền dịch cho Lăng Ngạo.

Lúc châm kim, ở cửa lại có y tá cầm hết bốn túi nước thuốc của Lăng Ngạo tới, còn dùng tiếng Đức oán hận: “Cầm cái này tới trước, mệt chết rồi, dưới lầu có hai nhân vật lớn tới, phòng bệnh cả tầng đều trống không, rất nhiều quân nhân và cảnh sát vũ trang tới, bác sĩ y tá đều bận sấp mặt, tôi cầm bốn túi thuốc của anh ta tới, miễn có lát nữa còn có nhiệm vụ gì.”

Y tá đâm kim cho Lăng Ngạo nghe vậy, thở dài một hơi, cũng bắt đầu trách móc: “Đúng vậy đúng vậy, lòng bàn tay người đó còn trúng một viên đạn, mắt màu lục lam, hôn mê rồi, vợ anh ta cũng hôn mê rồi, nhưng bên trên không phải không cho phép chúng ta thảo luận sao, vẫn là đừng nói đề tài này.”

Y tá đưa nước thuốc vào sững sốt một chút, nhìn người xung quanh, cười nói: “Sợ cái gì, họ là người nước ngoài, căn bản nghe không hiểu lời chúng ta nói! Được rồi được rồi, không nói nữa, mau đi thôi, bệnh nhân dưới lầu chuyển hết sang tầng này rồi, có cái bận rồi!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!