Biến cố đột ngột như này Tống Vĩnh Nhi bất luận thế nào cũng không ngờ đến.
Bạch Ly Mạt hôn lên má của cô, thấy cô không có ý từ chối, lại hôn lên trán của cô, rất hài lòng: “Tôi đến thư phòng một chuyến, em nhanh một chút.”
Đợi anh ta rời khỏi, Tống Vĩnh Nhi vội vàng bò xuống gầm giường lấy chiếc nhẫn sapphire ra, làm như lần trước nhét nó vào trong nội y.
Cô nóng lòng, muốn khóc, làm thế nào mới có thể liên lạc được với Bạch Ly Thu?
Tắm tượng trưng xong, thay bộ váy dài có túi đi ra, sắc đen lãng mạn bồng bềnh ôm khéo lấy cơ thể mỹ miều của cô.
Cô vừa bước ra, Bạch Ly Mạt cũng mở cửa.
Thấy gương mặt của cô ửng đỏ sau khi tắm, vô cùng đáng yêu, ánh mắt của anh trở nên nóng rực, sau đó mỉm cười nói: “Đi thôi.”
Bước tới nắm tay cô, đi về phía sân của thư phòng, xe sang màu đen đã đỗ ở đó, anh dẫn cô lên xe, rèm cửa trước cửa sổ xe đã hoàn toàn buông xuống, cô căn bản không có nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, người bên ngoài căn bản cũng không nhìn thấy anh.
Xe của Bạch Ly Mạt chở Tống Vĩnh Nhi xuất cung, đi thẳng đến sân bay.
Mà cùng lúc đó, Bạch Ly Thu vừa nhận được tin đại hoàng tử phải đến Đức tiến hành viếng thăm quân sư, trong lòng vui mừng không thôi!
Phái tai mắt ở ngoài cửa cung của đại hoàng tử canh chừng, vốn nghĩ phải biết thời gian cụ thể đại hoàng tử rời cung, như thế anh ta càng tiến đón Tống Vĩnh Nhi ra ngoài.
Ai biết, tai mắt giữa chừng lại báo cáo: “Đại hoàng tử xuất cung rồi. Ngài ấy dẫn theo một cô gái xinh đẹp mới đến kia đi cùng.”
Bạch Ly Thu bỗng bàng hoàng!
Nhưng đột nhiên nhớ tới trước đó khi gọi điện cho Lăng Ngạo, Lăng Ngạo nói anh ở Đức…
Anh ta không dám trì hoãn, trực tiếp gọi điện cho Lăng Ngạo.
Bên phía Lăng Ngạo lại không có ai nghe máy, bởi vì anh đang ở trong phòng khám tiếp nhận kiểm tra toàn diện của bác sĩ, điện thoại gì đó đều để ở chỗ Nghê Chiến.
Nghê Chiến thay anh nghe, nói: “Có phải cô nhóc lại xảy ra chuyện rồi không?”
Bạch Ly Thu đáp: “Anh cả tôi dẫn cô ấy đến Đức rồi.”
Nghê Chiến: “…”
Bạch Ly Thu lại nói: “Là ở Berlin Đức! Bởi vì anh ta phải tham gia hoạt động quân sư, nhưng anh ta lại dẫn cô nhóc đi cùng!”
Nghê Chiến: “…”
Bạch Ly Thu muốn điên rồi: “Lăng Ngạo rốt cuộc đang làm gì? Sao lần nào gọi điện cho anh ấy cũng không được? Người chồng như anh ấy là làm như vậy à?”
Nghê Chiến từ từ nói: “Anh ấy đang làm kiểm tra, chúng tôi bây giờ đều ở Đức.”
Bạch Ly Thu: “…”
Nghê Chiến lại nói: “Chúng tôi ở Berlin, cũng là thủ đô của Đức.”
Bạch Ly Thu: “…”
Nghê Chiên cũng sắp phát điên rồi: “Bởi vì sợ quá trình xảy ra chuyện, cho nên bảo mật với cậu, nhưng tuyệt đối không phải có ý phòng bị với cậu, mà là muốn qua mấy ngày nữa sẽ đến Mạc Ly Quốc, chuyện của chúng tôi bây giờ ở Đức cũng không cần nhắc nữa.”
“Vậy tôi không quản được nữa! Mấy anh tự mình làm đi!” Bạch Ly Thu trực tiếp tắt máy.
Bất luận là giọng điệu hay câu nói, đều nói rõ đứa trẻ mắt xanh lục lam này tức giận rồi, Nghê Chiến thè lưỡi, bọn họ cũng không phải cố tình muốn giấu anh ta cái gì, chỉ là cảm thấy không cần thiết mà thôi.
Hoặc, thân phận của Lăng Ngạo đặc biệt, đến Đức cũng là nhất thời nảy ra ý định đó, người ngoài căn bản không biết, ngộ nhỡ lộ ra ngoài, bị người có tâm cơ biết được, dẫn đến một trận ám sát gì đó, bọn họ ở nơi đất khách quê người, thực lực không đủ, chỉ có thể ngồi đợi chết.
Mà bây giờ biết được Tống Vĩnh Nhi cùng Bạch Ly Mạt đến Berlin Đức, huyệt thái dương của Nghê Chiến lại giật giật.
Đây ngược lại là cơ hội, hay là chui đầu vào nguy hiểm?
Trần An tiến tới, nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ, mặt mày băn khoăn: “Cậu Nghê, cậu với cậu tư, ở trong bệnh viện đợi, nhiệm vụ đón mợ chủ về để tôi với Tín đi hoàn thành!”
Chuyện này một ngày không giải quyết, trong lòng Trần Tín luôn áy náy tự trách.
Hơn nữa cậu tư sống không tốt, tất cả mọi người đều sẽ không tốt!
Nghê Chiến lắc đầu: “Đợi anh ấy ra rồi, chúng ta xem ý của anh ấy là gì đã. Anh ấy luôn có suy tính sâu xa, có thể nhìn thấy vấn đề mà chúng ta nhìn không thấy.”
Biến cố xảy ra thì phải đối mặt.
Dù sao, Tống Vĩnh Nhi bất luận như thế nào cũng phải cướp lại.
Ánh mắt sâu thăm phức tạp xuất hiện trên mặt của Trần An, anh ta có hơi sợ nói: “Ngộ nhỡ cậu tư không đồng ý để tôi và Tín đi mạo hiểm, chúng tôi cũng phải đi.”
Trần Tín và Thanh Ninh ra ngoài mua đồ, hai người xách túi đồ dùng sinh hoạt đi vào trong phòng bệnh.
Phòng bệnh của Lăng Ngạo là phòng VIP lớn nhất, loại một phòng ngủ một phòng khách, bên trong có một giường bệnh, còn có sô pha, phòng khách bên ngoài cũng có sô pha, đều có thể ngủ. Hạ Kiệt cùng Nghê Chiến, đám Thanh Ninh đều ở khách sạn đối diện bệnh viện, Khúc Thi Văn với Cố Duyên không có đi cùng, đều ở lại trong Tử Vi Cung, vì thế Trần An và Trần Tín vừa hay trông đêm cho Lăng Ngạo, một người ngủ ở sô pha trong phòng bệnh, một người ngủ ở sô pha ngoài phòng khách.
Để hết túi lớn túi bé lên trên bàn, khi chuẩn bị sắp xếp, Trần An đến ghé sát vào tai của Trần Tín nói hai câu.
Trần Tín bỗng ngẩng phắt lên, hai mắt phát sáng nhìn anh trai.
Quá tốt rồi!
Chỉ cần có cơ hội lấy công chuộc tội, anh ta cho dù liều cả cái mạng này, cũng phải cứu được mợ chủ trở về!
Mà bọn Nghê Chiến còn ở trong phòng bệnh đợi Lăng Ngạo ra, lần kiểm tra này đã mất 2 tiếng!
Khi Hạ Kiệt đi đến, cầm tờ giấy đồng ý phẫu thuật cho Nghê Chiến ký tên, Nghê Chiến mới sững ra: “Anh tôi không ra?”
“Cậu ấy kiên quyết muốn phẫu thuật rút đinh vào hôm nay. Tôi và bác sĩ Alex với hai chuyên gia cùng nghiên cứu, có thể thử.”
“Thử?” Nghê Chiến không vui: “Anh tôi chỉ có một cái chân, đâu thể tùy tiện thử?”
Hạ Kiệt nhíu mày, không lên tiếng.
Nghê Chiến lại nói: “Chú họ, nếu như chú không có nắm chắc 100%, sao có thể đồng ý với anh ấy chứ? Thân phận của anh ấy không giống với chúng ta, anh ấy không thể xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Hạ Kiệt có hơi bất lực: “Thanh Ninh trên máy bay đã nói với chú, chú cũng biết thân phận của Lăng Ngạo rồi. Chỉ là, chúng ta có 80% lòng tin. Nghê Chiến cháu phải biết, bất kỳ cuộc phẫu thuật nào cũng không thể nắm chắc được 100%, ngay cả mổ ruột thừa cũng có thể xảy ra sự cố. Làm bác sĩ, chỉ có thể cố gắng hết sức.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!