CHƯƠNG 10
Ngũ hoàng tử không nhanh không chậm giải thích: “Đây là điểm tâm mà ngày hôm nay ở trong cung đã phân phát, đều là do ngự thiện phòng làm, nghĩ tới bình thường thất đệ rất ít khi tiến cung, cho nên mới đặc biệt mang theo một phần cho đệ ấy. Thất đệ muội, ngươi cũng nếm thử đi.”
Nghe thấy hai chữ điểm tâm, Tiêu Kì Lăng lại bắt đầu chảy nước bọt.
“Có… có ngon không?”
Ngũ hoàng tử cao giọng cười một tiếng: “Đương nhiên là ngon rồi, thất đệ, cho nè.”
Nói xong, ngũ hoàng tử lại muốn đưa hộp cơm cho Tiêu Kì Lăng, Tô Diễm nhíu mày, chỉ nhìn thấy ngũ hoàng tử vô cớ ân cần như thế này thật sự là có vấn đề, cô đang muốn từ chối.
“Ngũ hoàng huynh, không cần…”
Ngũ hoàng tử lại không đợi cô nói xong thì lại thở dài một hơi, giả vờ như là mình rất bất đắc dĩ.
“Thất đệ muội, ta biết là vào ngày đại hôn hôm đó chúng ta có hiểu lầm với nhau, nhưng mà thái tử hoàng huynh đã răng dạy ta rồi, đúng là ngày hôm đó do ta làm không tốt, món điểm tâm hôm nay cứ coi như là ngũ hoàng huynh bồi tội. Nếu thất đệ không nhận, vậy thì ngươi nhận giúp đệ ấy, có được không?”
Lúc nói chuyện, ngũ hoàng tử đã đưa hộp cơm tới trước mặt Tô Diễm, sau đó còn giả vờ như là không vui mà nói.
“Nếu như thất đệ muội không nhận, vậy thì ngày hôm nay hoàng huynh sẽ không đi đâu.”
Tô Diễm nhìn thấy ngũ hoàng tử có bộ dạng này, là cái loại không đưa hộp cơm cho bọn họ thì sẽ không bỏ qua, cô thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ trong hộp cơm này có điểm kỳ lạ… đang suy nghĩ, mắt của Tô Diễm nhìn xuống phía dưới, cô nhìn lướt qua hộp cơm tinh xảo đó.
Ai mà biết được lúc này Tiêu Kì Lăng lại nhanh chóng ôm lấy cái hộp, liếm liếm miệng mà nói.
“Điểm tâm, ta muốn ăn, ta muốn ta muốn.”
Tô Diễm thấy như vậy, có chút bất đắc dĩ nâng trán.
Được thôi, nếu đã như vậy, thế thì trước tiên cứ nhận lấy, có vấn đề gì hay không thì chờ đến lúc trở về rồi hẵng nói. Nếu như bọn họ không nhận, chắc có lẽ là ngũ hoàng tử sẽ không chịu bỏ qua.
“Tô Diễm thay mặt thất hoàng tử tạ ơn ngũ hoàng huynh.”
Ngũ hoàng tử thấy bọn họ đã nhận lấy, trong đôi mắt có một luồng sáng quỷ dị lưu chuyển, sau đó lại khôi phục như bình thường.
“Thất đệ thích là được rồi, sao không nhìn thấy người hầu đưa hai người đâu vậy. Như vậy đi, để ta cho người của ta đưa các ngươi xuất cung.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!