Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé Lạc Thanh Du

Chương 2005: Thi thoảng nếm trải mùi vị thất bại cũng là làm phong phú cuộc sống của anh

Nói đến thôi miên, trong con ngươi đại bàng Chiến Quốc.

Việt lại chợt bừng sáng. Anh nhìn bé Tùng thích thú và nói: “Em nghĩ thuật thôi miên của anh và bà Vân này, đến tột cùng thì ai giỏi hơn ai?”

Bộ dạng của bé Tùng.

“So sánh một chút là biết rồi Chiến Quốc Việt gật đầu: “Ý kiến hay”

Sau đó anh nhìn bé Tùng không thiện cảm, dịu dàng và khế gọi: “Bé Tùng?”

Bé Tùng ngước lên nhìn thì có một bóng đen đang lơ lửng trước mặt mình. Khi thì như con rồng ra khơi, đôi khi như con ngỗng trời bay về phương Nam… bé Tùng ngạc nhiên hỏi: “Cái này là gì thế?”

“Bé Tùng ..” Bỗng một giọng nữ nhẹ nhàng du dương vang lên trong tai bé Tùng, lơ ngơ không yên lòng như cũ: “Cháu ngủ rồi à?” Bé Tùng nheo con ngươi, ý thức dân dần xuất hiện ảo giác.

“Tôi là con cháu của dòng họ Đơn, tôi đến tìm cháu vì một vật…Dòng họ Đơn? Bà có phải là bà Vân không?”

Chiến Quốc Việt ngạc nhiên nhìn bé Tùng rơi vào trong không gian ngủ, Chiến Quốc Việt khó hiểu nghe được lời nói vô nghĩa của cậu.

Anh ấy vừa thôi miên bé Tùng, không ngờ tới bé Tùng lại mơ thấy bà Vân trong không gian mơ.

“Bà muốn tìm món đồ gì?” Bé Tùng nheo mắt hỏi.

“Sách” Bà Vân bước ra từ một ngọn đèn sáng, bà đứng vững trước mặt bé Tùng.

“Sách? Sách gì?” Bé Tùng ngạc nhiên nhìn bà Vân, khi nhìn thấy bà Vân được bao phủ bởi ánh trăng, bé Tùng lập tức như vừa tỉnh từ trong mộng.

“Không đúng, anh là giả”

Bé Tùng nhìn xung quanh và thấy mình đang ở trong một không gian ảo, bởi vì ở đây không có hoa hay cây, cậu chẳng qua là đang bị lơ lửng giữa không trung.

Bé Tùng suy nghĩ miên man và chợt nhớ ra: “Rõ ràng là mình đang ở với Quốc Việt?”

Sau đó đột nhiên kêu lên một tiếng: “Thăng nhóc này mắng tôi” Sau đó, cậu mở đôi mắt màu đào rực rỡ và quyến rũ của mình.

Chiến Quốc Việt cầm lấy mặt dây chuyền ngọc bích trong tay, bé Tùng nhìn thấy hình dáng kỳ dị của mặt dây chuyền ngọc bích, kinh ngạc kêu lên: “Đây là cái gì?”

Chiến Quốc Việt đưa mặt dây chuyền ngọc bích cho bé Tùng, buồn bã thở dài: “Ôi, em tỉnh lại sớm quá. Hình như khả năng thôi miên của anh kém hơn so với của bà Vân”

Bé Tùng luôn ngưỡng mộ tài năng của Quốc Việt, mặc dù thuật thôi miên của Chiến Quốc Việt không biết có siêu phàm hay không, nhưng bé Tùng cho rằng nó rất đáng nể.

“Quốc Việt, khả năng thôi miên của anh đã khiến em chìm vào giấc mơ trong giây lát. Vừa rồi em đã mơ, anh nói xem có kì quái hay không, vậy mà em lại mơ thấy bà Vân. Bà ấy đang †ìm một cuốn sách …

Chiến Quốc Việt càng thêm bực bội: “Em có còn nhớ nội dung giấc mơ không? Xem ra, khả năng thôi miên của anh không chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, mà còn không thể gây.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!