Chương 196:
Hai người đi tới trường mầm non, cô giáo bảo phụ huynh đưa trẻ con rời đi trước, Chiến Hàn Quân và Lạc Thanh Du chỉ có thể đứng bên cạnh chờ đợi Chiến Hàn Quân lại phải đón nhận những cái nhìn chăm chú của đám phụ huynh kia nên sắc mặt rất khó coi, sầm mặt đứng một chỗ.
Lạc Thanh Du lại càng thêm chột dạ.
Từ nhỏ đến lớn, Chiến Hàn Quân đều được người khác gọi là con cưng của trời, hôm nay gặp phải tình cảnh thế này, cô chỉ sợ một lát nữa núi lửa sẽ phun trào.
“Anh Quân, nếu không thì anh về trước đi, tôi sẽ ở lại chờ..” Lạc Thanh Du chột dạ đề nghị.
Hôm qua hai đứa bé đều phạm phải sai lầm, cô cũng đã từng dạy dỗ tụi nhóc rồi, thế nhưng hôm nay có vẻ như phương pháp dạy dỗ của cô quá mềm yếu, không hữu dụng.
Chủ nhiệm lớp chợt nói xen vào: “Bố của Quốc Việt, mời anh ở lại đây, tôi có một chút vấn đề liên quan đến việc giáo dục con cái muốn thảo luận với anh”
Chiến Hàn Quân khẽ gật đầu Đầu Lạc Thanh Du lại cúi thấp hơn một chút.
Sau khi cô giáo đưa phụ huynh và học sinh khác rời đi thì Chiến Hàn Quân và Lạc.
Thanh Du được mời vào trong phòng làm việc.
Quốc Việt, Thanh Tùng và Thanh An đã chờ trong phòng làm việc từ sớm. Sau khi nhìn thấy bố mẹ, nước mắt Thanh An lập tức chảy xuống.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Giọng nói trầm thấp nguy hiểm của Chiến Hàn Quân vang lên.
Ngay lập tức, giọng nói của chủ nhiệm lớp trở nên kính cẩn hơn: “Bố của Quốc Việt, là thế này, hôm qua Thanh Tùng đánh nhau, Chiến Quốc Việt nhục mạ cô giáo. Tôi đã thông báo cặn kẽ chuyện này cho mẹ thẳng bé rồi, không biết mẹ Quốc Việt có nói sự thật cho anh không?
Hôm nay hai đứa trẻ đến trường học, tâm trạng lại rất khác thường. Thanh Tùng mảng những người bạn học hôm qua đến phát khóc, Chiến Quốc Việt lại phê bình cô giáo đến mức bật khóc. Tôi cảm thấy sự việc này có chút nghiêm trọng nên mới thông báo cho anh”
Chiến Hàn Quân nhìn về phía Lạc Thanh Du: “Cô dạy con thế nào vậy?”
Lạc Thanh Du hoảng sợ nhìn Chiến Hàn Quân: “Anh Quân, tôi thật sự rất chăm chỉ dạy dỗ tụi nhỏ mà…”
Mẹ nó, tại sao con cái phạm sai lầm, cô lại cảm thấy người đáng bị trách phạt là mình chứ?
Cô cũng là người giám hộ thôi mà, tại sao lại bị anh quản thúc?
Lạc Thanh Du thẳng lưng, hùng hồn nói: “Thanh Tùng đánh nhau, tôi cũng đã đánh thằng bé một trận rồi. Quốc Việt… Quốc Việt không sai mà”
Hàn Quân nhìn cô với vẻ không thể tin nổi rồi lên tiếng: “Lạc Thanh Du, lấy gậy ông đập lưng ông, đó là đạo trong chiến lược, không phải đạo trong giáo dục đâu”
Chủ nhiệm lớp phê bình Lạc Thanh Du không hề kiêng ky: “Mẹ của Quốc Việt, lấy bạo chế bạo là không đúng. Cô thường xuyên đánh con cái thì đứa trẻ cũng sẽ bị ảnh hưởng, thường xuyên đánh những bạn nhỏ.
khác. Còn nữa, rõ ràng Quốc Việt có sai mà, tại sao cô lại bao che cho thằng bé?”
Chiến Hàn Quân nhìn Lạc Thanh Du với vẻ khó hiểu: “Tại sao phải bao che Quốc Việt?