Chương 110
Trước khi nói xong những lời khách sáo, Chiến Hàn Quân đã hét vào mặt cô: “Cút ngay!” Lạc Thanh Phương sợ hãi đến mức loạng choạng rồi chạy ra ngoài.
Sau đó chỉ còn Lạc Thanh Du và Chiến Hàn Quân ở lại trong phòng, cả hai đều nhìn nhau bằng ánh mắt giận dữ, bầu không khí pha lẫn sự buồn bực và căng thẳng “Lạc Thanh Du, cô dám uy hiếp tôi, cô có biết, tôi lớn như vậy rồi, cô là người đầu tiên dám uy hiếp tôi hay không?”
Chiến Hàn Quân nghiến răng nghiến lợi mà nói Lạc Thanh Du nở nụ cười xinh đẹp lên và “Rất vinh hạnh!”
Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân không khỏi đen lại: “Nếu cô muốn rời khỏi đế đô, tôi sẽ mua vé cho mẹ con côi Còn Lạc Thanh Tùng, cô không được mang nó đi”
Lạc Thanh Du bỗng nhiên cười lớn, cô cười mà lòng chua xót không thôi.
Chiến Hàn Quân xem Lạc Thanh Tùng như một viên ngọc quý nhưng lại đối xử với hai mẹ con cô không khác gì một chiếc giày rách.
Nhưng rốt cuộc Lạc Thanh An cũng là con gái ruột của anh, anh lại vô tình và nhãn tâm với con bé như vậy, như vậy có phải là quá tàn nhẫn rồi hay không? “Thanh Tùng, tôi sẽ không giao cho anh” Lạc Thanh Du nghiến răng nghiến lợi nói.
Chiến Hàn Quân quay lại ghế ngồi, khôi phục vẻ tự nhiên và tao nhã: “Thật sự phải rửa mắt chờ xem.
Lạc Thanh Du hừ lạnh một tiếng rồi tức giận bỏ đi.
Nhưng khi vừa bước ra khỏi phòng làm việc của Chiến Hàn Quân, cô lại nhận được một cuộc gọi từ mẹ mình.
Điều này thực sự bất ngờ, kể từ khi mẹ cô chuyển đến bệnh viện Á Châu, bà đã bị Chiến Hàn Quân khống chế nghiêm ngặt. Kể từ đó cô không những không được gặp mẹ mà còn không liên lạc được với mẹ.
Lạc Thanh Du không thể chờ đợi mà vội bắt máy ngay, cô nghe thấy giọng nói đau buồn của mẹ cô từ bên kia truyền đến: “Thanh Du, thật vất vả mẹ mới đợi được thận phù hợp, nhưng bác sĩ của bệnh viện Á Châu nói với mẹ rằng con không muốn trả tiền cho cuộc phẫu thuật này, vì thế cuộc phẫu thuật này sẽ không được thực hiện Thanh Du, điều này có phải sự thật không?
Sao con có thể tuyệt tình với mẹ như vậy chứ? Nếu không có tiền, con có thể bán căn nhà ở khu đô thị Thanh Hà. Làm sao con có thể thấy chết mà không cứu chứ? Sao lòng con lại tàn nhẫn đến vậy.”
Khi Lạc Thanh Du đang chuẩn bị biện giải cho bản thân, cô nghe thấy giọng bác sĩ từ đầu dây bên kia: “Không được để bệnh nhân có tâm trạng bất ổn. Nếu các chỉ số cơ thể dao động bất thường, bà sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng” Sau đó, cuộc điện thoại của mẹ cũng bị gián đoạn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!