Cánh tay nổi đầy gân xanh kia của người đàn ông càng lúc càng siết chặt khuôn mặt hốc hác tiều tụy ấy của Thẩm Quân Dao.Từng lời nói tàn nhắn đến thấu xương ấy cứ thế thốt ra, chẳng mang theo một chút nể nang gì với người con gái đang bị hắn hành hạ kia.
Thẩm Quân Dao nhìn hắn chằm chằm, cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng đang không ngừng run rẩy.Bàn tay bất giác siết chặt lại thành nắm đấm, đôi mắt dâng lên một tầng sương mỏng.Biết rõ sự thật chính là như thế, vậy mà Thẩm Quân Dao vẫn thấy rất đau, từng vết thương lòng của cô đang ngày một nứt toạc ra.
Chưa để cho Thẩm Quân Dao lên tiếng, Trác Du Hiên lại tiếp tục nói, âm thầm lạnh lùng khiến cho con người ta lạnh toát cả sống lưng, thậm chí là còn sợ hãi nữa.Hản dường như đã không không chế được bản thân mình, đã vô tình nói ra những lời nói tàn nhẫn ấy