Chương 211: Mẹ ruột hay sao?
“Mày xem chuyện tốt mày làm ra đi này!”
Chẳng hiểu tại sao, Thẩm phu nhân tự nhiên lại xông đến đánh cô như vậy, lại còn luôn miệng mắng chửi cô nữa.Nào là con khốn, thứ súc sinh này.Một người mẹ lại có thể mắng đứa con ruột của mình như vậy hay sao? Đã thế bà ta còn chẳng hề tỏ ra hối lỗi, miệng thì liên tục mắng Thẩm Quân Dao một cách thậm tệ.Thẩm Quân Dao bị bà ta đánh đến chảy cả máu, cô vì quá khó chịu khi mẹ cứ luôn miệng mắng chửi mình như vậy, Thẩm Quân Dao đột nhiên gắt lên, đấy tay mẹ mình ra.
“Mẹ, mẹ làm cái gì thế? Sao tự dưng mẹ lại đánh con chứ?”
Trịnh Liên thấy Thẩm Quân Dao dám cãi lại mình, bà ta đã tức nay lại còn tức hơn.Thẩm phu nhân tát lên mặt đứa con gái đáng thương kia của mình, rồi dí tay lên trán cô, miệng vẫn liên tục quát mắng đứa con gái không được bà ta xem trọng kia.
“Mày lại còn dám cãi lại tao à? Mày đừng có giả bộ ngây thơ nữa, mày biết những chuyện mày làm ra hại cả nhà họ Thẩm tao rôi hay không? Còn dám ở đó tỏ ra vô tội nữa à, đúng thật là nghiệp chướng mài!”
Thẩm Quân Dao thật không biết phải nói sao bây giờ nữa.Cô đã làm cái gì mà khiến mẹ cô giận dữ đến như thể? Cô thật sự không biết mình đã làm cái gì, còn nữa, lại hủy hoại mặt mũi của nhà họ Thẩm, cô thật sự không hiểu.Bàn tay run rẩy yếu ớt bấu chặt vào hai bên cạp quần, che đi sự run rẩy yếu ớt đó của cô.Thẩm Quân Dao giương mắt nhìn người mẹ không bao giờ yêu thương cô kia, người mẹ ấy lại còn đang mắng chửi cô một cách thậm tệ nữa.
Trong ánh mắt của người con gái ấy không thể nào che đi một tia đau khổ đến cùng cực.Thẩm phu nhân kia nhếch môi đầy khinh bỉ, bà ta nhìn khuôn mặt ngây người kia của Thẩm Quân Dao, còn dám bày ra cái bộ mặt này để nhìn bà ta à.
Giọng nói của bà ta thì lúc nào cũng đầy mỉa mai đứa con gái này.
“Mày nhìn cái gì? Bộ tao nói không đúng hay sao? Còn dám ngây thơ vô tội nữa.Tao bỏ tiền nuôi mày lớn, để rồi bây giờ mày dám làm ra chuyện thế này đây.Đúng là nuôi ong tay áo mà”
Thẩm Quân Dao bất lực nhìn mẹ mình, nước mắt hơi rưng rưng.Cô thật sự không biết mình đã làm cái gì cả.Đôi môi của Thẩm Quân Dao hơi mấp máy, dường như muốn nói gì đó nhưng âm thanh không thể bật ra được từ miệng của cô.Thẩm Sơ Vũ đứng ở một bên chứng kiến chuyện này, cô ta thấy vô cùng thú vị nên xen vào hỏi mẹ mình.
Cô ta khoanh tay nhìn đứa em đang bị mẹ dạy bảo kia, trong lòng không khỏi hả hê.”Mẹ, rốt cuộc con nhỏ này nó đã làm cái gì thế?”
Thẩm phu nhân không khống chế được cơn giận của mình.”Nó á, nó là cái thứ đàn bà lăng loàn, dám khiến nhà họ Thẩm mất mặt như vậy!”
Thẩm Quân Dao đúng một bên, cô không thế chịu nổi được nữa.Có người mẹ nào mà liên tục chửi rủa con mình, xúc phạm con gái mình như vậy không? Cô đã gây tội gì mà để mẹ cô ghét cô đến như vậy cơ chứ? Không chịu được, Thẩm Quân Dao bất lực gào lên.
“Mẹ, mẹ cứ luôn miệng nói như vậy, con thật sự không biết mình đã làm gì, mẹ nói rõ hơn có được không?”
“Đến giờ này mày vẫn còn không chịu thừa nhận à, vậy thì để †ao cho mày không còn nói được chuyện gì nữa.”
Thẩm phu nhân lập tức lấy ra trong túi của mình một chiếc máy tính, bà ta mở máy ra, đưa cho Thẩm Quân Dao xem một đoạn video.Thẩm Quân Dao nhận lấy, cô cũng rất muốn biết mình đã làm gì sai.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!