Thịnh Thế quẹt thẻ, mở cửa, cũng không để ý tới Cố Lan San, sau khi đi vào, liền cởi áo khoác, đi thẳng vào phòng tắm.
Cố Lan San đóng cửa lại, nghe tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm, lúc này cô mới đi sang phòng tắm khác.
Sau khi Thịnh Thế tắm xong đi ra, phát hiện Cố Lan San không có ở trong phòng khách khách sạn, anh cau mày đi thẳng vào bên trong phòng ngủ, cũng không thấy Cố Lan San, anh xốc chăn lên, nhìn qua trên giường cũng không có ai.
Trong lòng Thịnh Thế bỗng hỗn loạn lên, bước chân vội vã đi ra bên ngoài phòng khách, nét mặt có phần nôn nóng, anh vừa ra khỏi cửa, liền nhìn thấy Cố Lan San quấn khăn tắm bước ra từ trong một phòng tắm khác, vừa lúc chạm mặt với anh.
Tất cả hỗn loạn trong lòng củaThịnh Thế liền lắng xuống, anh lẳng lặng thở ra một hơi, thấy Cố Lan San nhìn mình với ánh mắt kỳ quái, mặt liền đanh lại, sau đó mũi hừ lạnh một tiếng, liền xoay người, đi vào phòng ngủ, vén chăn lên nằm xuống.
Cố Lan San đứng ở cửa phòng ngủ, tạm dừng lại một chút, sau đó vẫn cất bước đi tới, vén phía bên kia chăn lên, liền nằm xuống.
Cô còn chưa nằm xong, Thịnh Thế liền lật người một cái, đè cô xuống dưới thân.
Anh luôn có những hành động bất ngờ như vậy, Cố Lan San vẫn có chút không quen, thân thể cô không nhịn được khẽ run lên một cái, Thịnh Thế hơi dừng một chút mở mắt ra, nhìn thấy bộ dạng hai mắt nhắm chặt chân mày cau lại của cô, đôi mắt chợt lóe lên, lực đạo hôn lên môi cô cũng nhẹ đi rất nhiều.
Thật ra Cố Lan San đã ở cùng một chỗ với Thịnh Thế rất nhiều lần, từ trước đến giờ Thịnh Thế đều chưa từng dịu dàng, luôn hung hăng dữ tợn, mỗi lần đều làm cho cô đau đớn, đối với cô mà nói, cùng anh làm loại chuyện này thật ra rất dày vò, cô hoàn toàn không cảm thấy bất kỳ cảm giác thoải mái nào, từ trước đến nay, khi hai người bắt đầu làm, cô chỉ mong anh kết thúc nhanh một chút.
Cô cứng ngắc nằm ở nơi đó, nhắm mắt lại, cắn môi dưới, cứng rắn giống như một khúc gỗ, bộ dạng này của cô giống như là ra pháp trường vậy.
Thịnh Thế vốn dâng lên một chút nhu tình, sau khi nhìn thấy bộ dạng này của cô, liền tan thành mây khói, vẻ mặt anh lạnh xuống, nhịn không được câu môi cười khẽ một tiếng.